Gương mặt Hề Hề tức khắc tối sầm không vui, vị bá tước này quả thật đã đùa quá trớn.
Doãn Tư Thần lập tức lên tiếng: "Tôi nhớ không lầm thì bá tước Phillips là người theo chủ nghĩa độc thân?"
"Nếu đối tượng kết hôn là nàng thiên sứ này, tôi sẽ quẳng cái chủ nghĩa đó sang một bên." Bá tước Phillips bỗng nhiên nghiêm túc nói: "Đây là thiên sứ đáng yêu nhất tôi từng thấy."
Nội tâm Hề Hề lúc này thầm gào thét: Ha hả, hai người làm ơn ngưng nói chuyện đánh đố người khác được không? Vì cái gì ai nghe cũng hiểu, sao có mình tôi không hiểu?
Doãn Tư Thần lạnh lùng nhìn đối phương: "Bá tước thật biết nói đùa, có những người có thể động vào, nhưng cũng có những người tuyệt đối không thể động đến!"
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
"Nếu cô ấy tự nguyện thì sao?" Bá tước Phillips nở nụ cười giảo hoạt: "Ngài Doãn có dám bỏ qua mọi lợi thế về gia tộc và địa vị để thử cạnh tranh công bằng một lần không?"
Khí phách Doãn Tư Thần đột nhiên nở rộ, đáy mắt bừng lên ý chí chiến đấu: "Tôi sẽ khiến ngài hiểu cái gì gọi là bại trận thương tích đầy mình!"
"Thật đáng mong chờ!" Bá tước Phillips nở nụ cười, quay lại nhìn Hề Hề, nói: "Không biết Hề Hề tiểu thư có thích Anh quốc không?"
"Hả?" Hề Hề hãy còn trong trạng thái mờ mịt, hoàn toàn không hiểu vì sao hai người đàn ông này lại đấu võ mồm bí hiểm như vậy, cô không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào. Đây không phải cuộc gặp mặt ngoại giao, hỏi cô có thích Anh quốc hay không thì liên quan gì?
"Không sao, không thích Anh quốc thì đi nước Pháp, Nga, Đức, hay thậm chí là Trung Quốc!" Bá tước cười rất niềm nở: "Chỉ cần là nơi em thích, thì tôi đều thích."
Dù Hề Hề khờ đến đâu thì bây giờ cũng đã mường tượng được ý tứ của đối phương, chỉ là cô chưa kịp lên tiếng thì Clarence đã mở miệng: "Nếu vậy bá tước Phillips càng phải nỗ lực hơn nữa, Hề Hề tiểu thư không phải dễ theo đuổi đâu!"
Bá tước Phillips hướng về phía Clarence nở nụ cười lễ phép: "Đa tạ tiểu thư Clarence nhắc nhở, tôi sẽ toàn tâm toàn ý."
Hề Hề thân là nữ chủ nhân của yến tiệc đêm nay dĩ nhiên phải khiêm nhường, thời điểm nghe đối phương nói vậy, cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười: "Cảm ơn bá tước có lòng thưởng thức, bất quá thật xin lỗi ngài, tạm thời tôi không có ý lập gia đình, huống hồ tôi đã có con."
"À, không sao. Chính là vì em có con nên tôi càng cảm thấy chúng ta xứng đôi, bởi vì con của em chính là con của tôi." Nụ cười trên môi bá tước Phillips càng thêm vui vẻ.
Hề Hề nhíu mày khó hiểu, rốt cuộc những lời này của đối phương có hàm ý gì..
Bá tước Phillips đặt huy hiệu của gia tộc vào lòng bàn tay Hề Hề, một lần nữa hôn lên mu bàn tay của cô, nói: "Lễ vật đã đưa, tôi cũng nên cáo từ. Ngài Doãn, tôi sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu. Chư vị, hẹn gặp lại."
Dứt lời, bá tước Phillips hướng về mọi người cúi chào theo lễ tiết của quý tộc, rồi thong thả ung dung xoay người rời khỏi lâu đài.
Hề Hề nhìn biểu tượng của gia tộc Phillips trong lòng bàn tay cô, ngay sau đó vội vàng đưa mắt nhìn sang Doãn Tư Thần.
Tầm mắt Doãn Tư Thần thâm trầm, thở dài một tiếng nói: "Nếu bá tước đưa cho em tạm thời bảo quản, vậy em cứ nhận đi. Huy hiệu này quả thật không phải dành cho em."
Nghe anh nói vậy thì cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lòng bàn tay nắm chặt huy hiệu, tiếp theo liền nói: "Quản gia và đầu bếp đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, mọi người có thể dùng cơm tối."
Doãn Tư Thần gật gật đầu, anh chủ động tiến đến nắm tay Hề Hề, cùng hướng về bàn tiệc dài ở sảnh phòng ăn. Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng cô cảm nhận được từng ngón tay thon dài của anh đan xen vào tay cô mang theo khí phách cùng sự đáng tin chân thật.
Bữa tối trôi qua rất nhanh chóng, các vị khách và gia chủ đều an tĩnh dùng cơm, người có mặt tại yến tiệc này chính là những trụ cột của Vương Quốc Anh, nếu không phải là về kinh tế thì vẫn là chính trị đối ngoại. Ở trước mặt bọn họ mà dám múa rìu qua mắt thợ thì chính là làm trò cười cho thiên hạ.
Sau bữa tối, các vị khách ở lại dùng trái cây tráng miệng và thưởng trà hàn huyên, cuối cùng đều sôi nổi cáo từ ra về. Tất cả họ đến đây hôm nay đều nhằm mục đích thăm dò thái độ của Doãn Tư Thần, bởi vì địa vị của anh tại Anh quốc có sức ảnh hưởng lớn trong mọi lĩnh vực. Chỉ có một số ít vị khách mang theo tâm tư chia sẻ tụ họp.
Mọi người đã đạt được điều mình muốn, sau cùng ai nấy đều vui vẻ rời khỏi yến tiệc.
Đến khi tiễn xong người khác cuối cùng, Hề Hề mới thoải mái thở phào nhẹ nhõm, lúc cô định chuẩn bị về phòng thì Doãn Tư Thần đột nhiên lên tiếng: "Ánh trăng đêm nay rất đẹp, em có muốn cùng tôi uống một ly trà?"
Hề Hề dĩ nhiên hiểu Doãn Tư Thần có chuyện muốn nói với cô, tức thì gật gật đầu: "Được, tôi sẽ đi thay trang phục một chút."
Doãn Tư Thần mỉm cười gật đầu, anh nhìn theo bóng dáng Hề Hề cho đến khi cô rời khỏi hẳn, mới nhẹ nhàng phất tay, Tiểu A lập tức bước tới bên cạnh: "Vâng, chủ tịch."
"Nói với Cố Miểu cẩn thận người của gia tộc Phillips." Doãn Tư Thần dừng lại một chút, rồi nói thêm: "Nếu Cố Miểu muốn trở về, vậy thì tùy ý thằng bé."
"Vâng, chủ tịch." Tiểu A nhanh chóng gọi điện thoại cho Cố Miểu, truyền đạt trọn vẹn ý tứ của Doãn Tư Thần cho cậu bé.
Ở căn biệt tại trung tâm London, Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu đang chơi điện tử với nhau, khi nhận điện thoại thì cậu nhóc đã trả lời ngay mà không hề do dự: "Tôi muốn ở bên cạnh mommy."
Câu trả lời này đã được chuyển lại cho Doãn Tư Thần, khoé miệng của anh lúc này mới nở nụ cười đắc ý, quả nhiên con trai ngoan không làm anh thất vọng!
Cúp điện thoại, Cố Miểu ngồi yên lặng một góc, tâm trạng có phần hoảng loạn, đôi mắt màu hồng bảo thạch trở nên lạnh lẽo tràn ngập ý kháng cự.
"Anh hai làm sao vậy?" Doãn Ngự Hàm đã nhận ra Cố Miểu không ổn.
"Ngự Hàm, em có nhớ khi chúng ta vừa đáp máy bay xuống đây, có một gặp qua một người đàn ông không?" Cố Miểu cúi đầu nói: "Ông ta