Cú điện thoại này Hirayama Jiro quả thật đã châm ngòi một quả pháo lớn. Doãn Tư Thần còn đang lo lắng suy nghĩ xem nên làm sao để tóm tên Hirayama Jiro đáng chết thì kẻ điên này lại tự chui đầu vào lưới.
Được, rất tốt! Vậy thì anh sẽ cho tên điên này biết vì sao đít chào mào lại đỏ!
Lúc này Cố Hề Hề đã phản ứng, liền quay sang hỏi: "Tư Thần, cơ thể em làm sao vậy? Giải dược có vấn đề gì phải không?"
Trạng thái mệt mỏi này cực kỳ không hợp lý, rõ ràng khi tỉnh lại cô cảm thấy cơ thể rất khoẻ mạnh, sao bỗng nhiên lại trở nên buồn ngủ mụ mị như thế này?
Trải qua biến cố mà Tưởng Huy Âm gây ra ba năm trước, hiện tại trí não Cố Hề Hề suy nghĩ rất nhanh chóng, cô cẩn thận ngẫm nghĩ lại mọi mắt xích: "Clarence đã động tay động chân vào giải dược sao? Nhưng trước đó các nghiên cứu viên đều đã kiểm tra rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì, có thể thấy khả năng của kẻ gây ra chuyện này còn cao tay hơn người của Inagawa!"
Sắc mặt Doãn Tư Thần âm trầm, anh không muốn giấu Cố Hề Hề, nhưng càng không muốn để cô biết sự thật đáng sợ này, nhất thời lại không biết nói gì.
Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười, chủ động nắm tay anh: "Là phúc thì không phải họa, là họa thì không thể tránh. Có thể khôi phục lại ký ức để tỉnh táo nói lời từ biệt với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi."
Doãn Tư Thần lập tức lấy tay bịt kín miệng Cố Hề Hề, không để cô nói lời xui rủi: "Tất cả mọi chuyện đã có anh lo liệu! Anh sẽ không để em xảy ra bất cứ chuyện gì!"
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Tầm ba mươi phút sau đã có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa, trước mặt anh là một thanh niên cao gầy, dáng người hơi mảnh khảnh, gương mặt rất bình tĩnh, đứng ngoài cửa tự giới thiệu: "Tôi là Hirayama Jiro."
Ha hả, đúng là rất kiêu ngạo!
Không chờ Doãn Tư Thần động thủ, Hirayama Jiro đã cầm một lọ thuốc lên và nói: "Dược tề này sẽ giúp cô ấy giảm bớt các triệu chứng, nếu không thì cô ấy sẽ càng ngày càng cảm thấy mệt mỏi, giấc ngủ càng lúc càng lâu, đến cuối cùng thì.."
Doãn Tư Thần xoay người tránh qua một bên: "Vào đi!"
Hirayama Jiro cứ như thế ung dung thong thả bước vào. Bên trong có vài vệ sĩ, người đứng người ngồi, ai cũng đang lau chùi súng ống, vừa nhìn thấy Hirayama Jiro thì ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào kẻ cuồng khoa học này.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa phòng của Cố Hề Hề: "Cô ấy ở trong."
Hirayama Jiro nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Hề Hề đang ở trong phòng, ánh mắt hơi lóe lên, lại nói tiếp: "Dược tề này chỉ tạm thời làm giảm các triệu chứng, không phải giải dược cuối cùng."
Ý tứ rất rõ ràng, tôi mang dược tề đến đây, nhưng các người muốn xử lý tôi thì người phụ nữ kia xem như xong đời!
Doãn Tư Thần nhìn thật sâu Hirayama Jiro rồi để đối phương vào.
Cố Hề Hề ngước mắt nhìn qua, trước mặt cô là người đàn ông cao dong dỏng gầy gò, ánh mắt có hơi kỳ lạ, hướng về cô nở nụ cười thân thiết: "Tôi là Hirayama Jiro."
Khóe miệng Cố Hề Hề khẽ giật giật, cô chỉ tay vào ghế ngồi bên cạnh: "Mời ngồi."
Hirayama Jiro ngoan ngoãn ngồi xuống, cởi bỏ chiếc mũ ra, để lộ mái tóc đen nhánh hơi lộn xộn. Diện mạo của Hirayama Jiro khá nhu hòa, hơn nữa thân hình lại gầy gò, thoạt nhìn sẽ giống như bị suy dinh dưỡng.
Cố Hề Hề nhìn thấy cánh tay đối phương thì ánh mắt cô bỗng nhiên ngưng trọng, trên tay người này chi chít những dấu kim tiêm, trông rất đáng sợ.
Hirayama Jiro lấy ống tiêm để đưa dược tề vào cơ thể Cố Hề Hề, thao tác vô cùng nhanh chóng. Dĩ nhiên Hirayama Jiro rất muốn nhân cơ hội này để lấy máu của cô, nhưng Doãn Tư Thần lại đứng sát ngay bên cạnh như hổ rình mồi nên Hirayama Jiro chẳng dám động đậy.
"Gien của tôi rất tốt." Hirayama Jiro có vẻ không cam lòng, nói tiếp: "Chỉ số thông minh của tôi là 158."
Doãn Tư Thần nheo mắt, nói: "Chỉ số thông minh trung bình của người Doãn gia đều từ 160 trở lên."
Hirayama Jiro tiếp tục nhấn mạnh: "Tôi cao 1m8."
Doãn Tư Thần lại nheo mắt: "Tôi cao 1m87."
Hirayama Jiro ai oán nhìn Doãn Tư Thần: "Tới giờ tôi vẫn là xử nam."
Doãn Tư Thần lạnh giọng: "Tôi và cô ấy đã có hai đứa con trai."
Sau khi được tiêm dược tề vào người thì thần trí Cố Hề Hề đã tỉnh táo hơn nhiều, cô lấy tay đè lại miếng bông trên vết tiêm, nhìn Hirayama Jiro và hỏi: "Ý cậu muốn nói gì?"
Đôi mắt Hirayama Jiro loé sáng lên: "Trong máu của cô đã có độc dược lẫn giải dược, gien trong máu của cô chính là hoàn hảo nhất. Nếu kết hợp với gien của tôi thì có thể.."
Không để Hirayama Jiro nói hết câu thì Doãn Tư Thần đã đưa tay lên muốn cốc vào đầu tên này, đánh cho bầm dập nhừ tử.
Câu này là ý gì? Ý gì cơ chứ? Kết hợp gien của hai người nghĩa là ý tứ gì?
Tuy Hirayama Jiro mảnh khảnh gầy yếu nhưng phản ứng rất mau lẹ, lập tức chỉ vào Cố Hề Hề rồi nói: "Độc dược trong cơ thể cô ấy phải tiêm tổng cộng năm lần dược tề mới có thể chữa trị hoàn toàn!"
Vừa nói xong thì Hirayama Jiro mới nhận ra mình hớ lời, vội vàng lấy tay tự bịt miệng.
Thôi hỏng rồi, tự nhiên lại không đánh mà khai!
Tâm trạng bực dọc của Doãn Tư Thần thay đổi tức khắc, trong nháy mắt anh đã hiểu ý của Hirayama Jiro.
Cố Hề Hề phản ứng rất nhanh, cô nhìn Doãn Tư Thần, nhẹ nhàng nói: "Em không sao. Anh cứ ra ngoài trước đi, em có chuyện muốn nói với cậu ta."
Doãn Tư Thần nhíu mày, sắc mặt cực kỳ khó coi, nhưng Cố Hề Hề đã lên tiếng thì anh sẽ không làm cô khó xử, anh chỉ liếc nhìn về phía Hirayama Jiro và hung hăng trừng mắt một cái, sau đó mới đi cùng những người khác ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng thì người đại diện chuyển lời của Yamaguchi không ngừng rối rít cúi đầu tạ tội: "Thật là xin lỗi, Doãn chủ tịch, Hirayama Jiro thật sự không phải thành viên của Yamaguchi. Bởi vì cậu ta là con trai của ngài Hirayama nên mới có một vài quan