Quả nhiên Doãn Tư Thần vừa nói ra những lời này, nét mặt mọi người ngồi trên bàn đều trở nên ngại ngùng.
Chỉ có ánh mắt của Cố Chân Chân là càng ngày càng nóng hơn! Người đàn ông ấm áp, hiểu lòng người như vậy, tại sao lại là anh rể của cô chứ?
Bởi vì Doãn gia cầu hôn mà hôn lễ của Cố Chân Chân cũng bị hoãn lại. Cô ta rảnh rỗi không biết làm gì, chỉ có thể đi thẫm mỹ viện hằng ngày.
Vì cung phụng cho cô ta mà bà Cố đã lấy hai trăm ngàn từ Doãn lão phu nhân. Bây giờ còn tiếp tục bảo mẹ Cố đòi hai trăm ngàn từ Cố Hề Hề.
Đối với Cố Chân Chân mà nói, bốn trăm ngàn làm sao có thể bồi thường đủ chứ? Cô ta hận không thể cướp hết tất cả những gì thuộc về Cố Hề Hề, như vậy cô ta mới hài lòng!
Trong khoảng thời gian trước Cố Hề Hề đã được học lễ nghi trong ăn uống, dù không thể tao nhã như Doãn Tư Thần, nhưng so với những người thân thích trong gia tộc này, thì thật sự tốt hơn rất nhiều!
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Cố Chân Chân cũng giả vờ rất hiểu lễ nghi trong ăn uống, nhưng thật ra cô ta chưa từng học qua những lễ nghi này. Cô ta chỉ có thể bắt chước, Cố Hề Hề làm cái gì thì cô ta làm cái đó. Chỉ cần bắt chước thật giống là được!
Doãn Tư Thần nhìn được hết mọi thứ, trong ánh mắt có sự giễu cợt, nhưng vẫn tỏ ra khách sáo!
Những người thân thích trong thôn chưa từng ăn qua những món ăn này sao? Miệng ăn dính đầy dầu mỡ!
Cố Hề Hề thật sự muốn đào một cái hố để nhảy xuống rồi!
Thấy những người họ hàng làm văng đũa tứ tung, hành động giành giật thức ăn, cô cảm thấy xấu hổ nhiều hơn cả thương xót.
Cũng may các món trước mặt của mọi người không xoay vòng, nếu không Cố Hề Hề cũng không muốn ăn gì nữa!
Doãn Tư Thần chỉ khẩy khẩy đũa, nhưng cũng không dừng đũa ăn món nào cả. Bảo anh đối diện với một đám người như vậy, làm sao ăn được đây! Dù sao căn bệnh sạch sẽ của anh cũng nổi tiếng lắm rồi! Bảo anh ngồi ở đây, đã là ranh giới cuối cùng trong sự chịu đựng của anh rồi!
Cố Chân Chân nhìn thấy ánh mắt bất định của Doãn Tư Thần ở phía đối diện, lấy hết can đảm cầm ly rượu lên nói: "Anh rể, em mời anh một ly!"
Doãn Tư Thần liếc mắt lên.
Mặt dù anh không hề có biểu cảm gì, nhưng mỗi một hành động, đều khiến cho lòng Cố Chân Chân như mở cờ trong bụng, nước bọt cũng tràn ra.
Doãn Tư Thần chỉ liếc mắt đã nhìn thấu được lòng của Cố Chân Chân! Người phụ nữ này đánh giá bản thân cô ta cũng cao quá rồi!
Thật may mắn Cố Hề Hề không phải là con ruột của nhà họ Cố!
Trong đầu của Doãn Tư Thần liền xuất hiện một suy nghĩ như vậy!
Cố Chân Chân nâng ly rượu lên cả buổi trời, Doãn Tư Thần cũng không hề nhận lấy. Lập tức, Cố Chân Chân cảm thấy có chút lúng túng, chỉ có xoay đầu lại nói với Cố Hề Hề: "Chị à, ly này em mời chị!"
Mặc dù Cố Hề Hề không thích Cố Chân Chân, nhưng trên bàn ăn có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào cô. Cố Hề Hề chỉ có thể nói: "Không phải em vừa sẩy thai sao? Lo chăm sóc mình cho tốt đi, đừng uống rượu!"
Gương mặt của Cố Chân Chân như vừa bị tát một bạt tai.
Ly rượu trong tay Cố Chân Chân rơi xuống bàn, ánh mắt lập tức trở nên không hề thân thiện chút nào cả!
Nếu không phải vì Cố Hề Hề, thì làm sao cô ta phải bỏ đứa bé đi chứ? Nếu không phải vì Cố Hề Hề, việc kết hôn của cô ta tại sao phải hoãn lại chứ?
Lúc nãy, chú Cố và thím Cố đã nhận hai triệu của Doãn Tư Thần, lúc này đương nhiên phải vui vẻ mà nhượng bộ kim chủ chứ!
Thím Cố lập tức mở miệng nói: "Chân Chân, chị của con cũng muốn tốt cho con thôi! Chờ cơ thể con phục hồi trở lại, muốn uống bao nhiêu thì uống!"
Doãn gia có tiền có thế như vậy, ngàn vạn lần không thể đắc tội!
Ánh mắt độc ác của Cố Chân Chân lại quét qua người Cố Hề Hề, ai oán nhìn kẻ đầu xỏ Cố Hề Hề!
Bà Cố cũng vừa ăn xong, đảo mắt một vòng, nói: "Hề Hề, hôm nay là ngày con về, bà nội cũng rất nhớ con. Ăn cơm xong, đến phòng bà nội một chút, bà có việc muốn hỏi con!"
Đến rồi! Cuối cùng cũng tới rồi!
Mẹ không đem tiền đến, bà nội phải tự mình ra tay rồi sao? Bởi vì mua nhà cho Cố Chân Chân, bà nội thật sự rất cần tiền!
Cố Hề Hề liếc nhìn Doãn Tư Thần thật nhanh, anh cũng quay đầu nhìn cô mà gật đầu.
Thấy Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần tương tác với nhau, lửa giận trong lòng Cố Chân Chân lại bùng cháy dữ dội. Càng ngày cô ta càng cảm thấy Cố Hề Hề chướng mắt!
Có phải chỉ cần Cố Hề Hề không ở đây, thì cô ta có thể đứng ở bên cạnh Doãn Tư Thần rồi?
"Dạ được, con cũng có chút việc muốn hỏi bà nội!" Càng ngày Cố Hề Hề càng cảm thấy trong căn nhà này ngoài sự kiềm chế ủy khuất ra, thì chỉ còn sự chán ngán!
Cô phải đưa mẹ rời khỏi đây! Bây giờ tiền của chú thím cũng đã trả hết, ba mẹ cũng không cần vì thiếu nợ chú thím mà ở lại thôn này nữa!
Bà Cố nghe được câu trả lời của Cố Hề Hề, hài lòng mà mỉm cười.
Hừ, một đứa oắt con lại dám đấu với bà? Dù cho có kết hôn rồi, thì lúc cần cũng phải nhả tiền ra thôi!
Cố Hề Hề nhìn sang, thấy ánh mắt tĩnh lặng của mẹ Cố, mới đứng dậy kéo ghế đi theo bà nội vào phòng.
Phòng của bà nội Cố, thật tình là cô cũng vào không nhiều. Cũng không có nguyên nhân gì đặc biệt, không được yêu thương thì đương nhiên cũng sẽ không được ở bên cạnh.
So với Cố Chân Chân, số lần cô đến căn phòng này chỉ có thể