Hôm sau, Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ăn sáng tại biệt thự riêng.
Bầu không khí im lặng, hai người không hề nói lời nào, người nào ăn phần của người nấy. Tối qua Doãn Tư Thần cũng không trở về phòng ngủ, hai người quay lại thói quen ngủ riêng.
Trong lòng Cố Hề Hề cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Ngủ riêng cũng tốt, vì nếu không thì cô cũng không biết làm thế nào để đối mặt với anh nữa!
"Em đang có thai, không cần phải đến sân golf!" Đột nhiên Doãn Tư Thần mở miệng nói, nói đến đây, chân mày anh cũng nhíu lại: "Hơn nữa, em biết đánh golf sao?"
Cố Hề Hề có ý định đưa Lâm Tiểu Nhã đến sân golf giải khuây, nên vội vàng nói: "Tôi có thể đi xem mà! Mặc dù không thể hoạt động mạnh, nhưng cũng nên đi lại nhiều hơn, như vậy cũng tốt cho đứa bé!"
Đôi đũa trong tay Doãn Tư Thần cũng dừng lại. Hai mắt hẹp dài từ từ nhếch lên, ánh mắt dò xét quét lên người Cố Hề Hề.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Cố Hề Hề cho rằng Doãn Tư Thần nhìn thấu được việc mình đưa Lâm Tiểu Nhã theo, nên cô lập tức không được tự nhiên mà tránh ánh mắt của anh.
Hành động này của cô trong mắt Doãn Tư Thần lại được hiểu thành: Cô ấy muốn gặp Mặc Tử Hân đến mức không quan tâm đến việc mình đang mang thai, nhất định muốn đi cho bằng được sao? Cô ấy thích Mặc Tử Hân đến vậy sao?
Doãn Tư Thần bóp chặt các ngón tay, đôi đũa gỗ trong lòng bàn tay vang lên tiếng "Rắc!", gãy thành hai khúc!
Sắc mặt quản gia cũng bị biến đổi, lập tức bước đến nói khẽ: "Thiếu gia, để tôi đổi đôi đũa khác cho cậu.."
"Không cần!" Doãn Tư Thần lạnh lùng mà cắt đứt lời quản gia: "Tôi no rồi!"
"Cạch!" Đôi đũa bị ném xuống bàn, ánh mắt của Cố Hề Hề cũng giật mình nảy theo.
Doãn Tư Thần, xin lỗi anh! Tiểu Nhã bị u não, mạng sống cậu ấy chỉ còn một tháng nữa, tôi muốn ở bên cạnh chăm sóc cậu ấy. Tôi và cậu ấy từ nhỏ đã bên nhau, thật sự không thể trơ mắt nhìn cậu ấy mang theo sự nuối tiếc mà rời khỏi thế giới này..
Xin lỗi! Tôi sẽ không làm ảnh hưởng việc đàm phán của anh, sân golf rất rộng, tôi chỉ muốn có thể ở bên cạnh bầu bạn với Tiểu Nhã thôi..
Doãn Tư Thần không ăn nữa nên Cố Hề Hề cũng không tiện mà tiếp tục ăn, cô yên lặng buông đũa xuống.
Doãn Tư Thần không nhìn đến Cố Hề Hề, bảo Tiểu A chuẩn bị xe. Cô cũng chỉ im lặng đi theo.
Lúc này thì chắc Tiểu Nhã đã ở sân golf rồi. Nếu mình không mau chóng đến, nhất định cậu ấy sẽ chờ đến sốt ruột mất!
Doãn Tư Thần thật sự không quan tâm đến Cố Hề Hề, hai người ngồi ở ghế sau của xe, mỗi người một góc, không ai có phản ứng gì.
Sân golf này là một phần trong số những sản nghiệp của tập đoàn Doãn thị tại thành phố N. Nơi đây vốn là một trang viên nổi tiếng, cỏ ở đây tất cả đều được đưa về từ Anh quốc, nghe nói lúc xây dựng đã tiêu tốn hơn trăm triệu.
Sau khi sân golf này được đưa vào sử dụng, rất nhiều nhân vật lớn gồm chính khách, thương nhân cũng thích đến đây để bàn chuyện. Đầu tiên phải nói đến vì đây là một nơi rộng lớn yên tĩnh, nói chuyện bí mật cũng không sợ người khác biết. Điều thứ hai nữa, phong cảnh nơi đây thật sự rất đẹp, trang thiết bị tân tiến hiện đại, đàm phán thành công hay không thì cũng có thể hưởng thụ chút thú vui thư giãn.
Khi đoàn xe đến sân golf, Cố Hề Hề đã thấy Lâm Tiểu Nhã đang lẫn trong nhóm người ở đó, ánh mắt cô ta tràn đầy sự mong chờ. Cố Hề Hề lập tức lấy điện thoại di động báo khu vực mà cô và Doãn Tư Thần sẽ nghỉ lại cho Lâm Tiểu Nhã biết.
Sau khi xe dừng ở khu vực dành riêng cho Doãn gia, Cố Hề Hề vội vàng xuống xe đưa mắt nhìn xung quanh, mọi thứ đều thật thoáng đãng dễ chịu.
Sân golf chia thành tám khu vực lớn, một mình Doãn gia đã độc chiếm một khu, bảy khu còn lại đều cho thuê. Mỗi khu đều có một khu nghỉ ngơi và sân chơi riêng biệt, kết hợp suối nước nóng, nhà hàng, dịch vụ massage.. Giữa tám khu có xe trung chuyển qua lại, nên dù là đi đâu thì cũng rất tiện lợi.
Cố Hề Hề vừa vào phòng nghỉ đã thấy Lâm Tiểu Nhã như một con mèo chui từ cửa sau vào. Cô ta mặc đồng phục của nhân viên phục vụ. Vốn là một người mẫu chuyên nghiệp nên bộ quần áo nào mặc lên người cô ta cũng rất bắt mắt.
Cố Hề Hề kéo cánh tay Lâm Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, cậu mặc gì cũng đẹp thật, dù chỉ là một bộ đồng phục thì cậu cũng có thể mặc đẹp đến vậy! Tôi thì không được như vậy, qua vài tuần nữa bụng tôi cũng sẽ lộ ra rõ ràng, tôi cũng không dám đứng gần cậu nữa rồi!"
Ánh mắt Lâm Tiểu Nhã rơi xuống vùng bụng của Cố Hề Hề, hít thở sâu vài lần, lúc này lửa giận và sự ghen tỵ của cô ta mới được áp chế lại: "Hề Hề, tôi hâm mộ cậu còn không kịp đó! Thiếu phu nhân của Doãn gia thật sự rất thoải mái đúng không?" Lâm Tiểu Nhã cố gắng kiềm nén cơn giận của mình.
Vì Cố Hề Hề đã tha thứ cho Lâm Tiểu Nhã, nên tự nhiên cũng thoải mái nói chuyện không giấu diếm. Cô cười khổ: "Cái gì mà thiếu phu nhân Doãn gia, tôi chỉ là một cái máy đẻ thôi! Tôi và Doãn Tư Thần vốn không có tình yêu, chỉ vì đứa bé này mới phải kết hôn! Đợi sau khi sinh con xong, tôi sẽ rời khỏi Doãn gia. Tiểu Nhã, cậu nên cố gắng để bác sĩ chữa trị đi, sau này không chừng tôi còn phải nhờ vả cậu!"
Lâm Tiểu Nhã nghe như vậy, mới đầu cho rằng Cố Hề Hề cố ý khoe khoang kích động cô ta. Nhưng nghĩ lại, cô ta hiểu rõ tính cách Cố Hề Hề trước giờ chưa từng lừa dối người khác.
Chẳng lẽ hôn nhân của hai người họ thật sự