Hà Linh Chi quay lại nói với Mẫn Giai Kỳ, Nhược Hy Ái Linh và Triệu Y Vân:
“ Các cậu mau về phòng nghỉ ngơi đi. Không phải mình đã lành lặn trở về rồi sao?”
Triệu Y Vân vẫn không an tâm nói thêm:
“ Có thật là không sao không? Hay là để mình khám cho cậu một lượt đã, không mất nhiều thời gian đâu.”
“Mình không sao thật mà. Các cậu mau lên phòng đi, ngày mai chúng ta nói chuyện sau.”
“ Thôi được rồi. Vậy bọn mình lên phòng đây, nếu có chuyện gì nhớ gọi cho bọn mình ngay.”
Lúc này Nhược Hy Ái Linh mới lên tiếng, cô là một người rất ít khi nói chuyện.
Nhìn mọi người ai nấy đều vào phòng của mình hết rồi cô mới đi lên phòng của mình.
Vừa vào phòng, cô đi ngay vào trong phòng tắm. Nhìn vào trong gương, cô phải công nhận khả năng về y học của Triệu Y Vân thật xuất chúng. Trong gương là khuôn mặt của một cô nhóc mười sáu tuổi hồn nhiên ngây thơ, vô hại.
Nhưng, đó không phải gương mặt của cô.
Hà Linh Chi đưa tay lên kéo chiếc mặt nạ da người đó xuống, lập tức một khuôn mặt hoàn mỹ xuất hiện.
Đôi lông mày thanh tú, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi nhỏ nhắn hồng nhuận như cánh hoa đào vậy. Gương mặt cô toát lên sự lạnh lùng cùng quyến rũ của một người con gái, khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải trầm mê, nhưng đôi mắt cô thì lại trái ngược hoàn toàn.
Cô có đôi mắt to tròn và sáng ngời giống như viên ngọc quý vậy, tạo cho người ta cảm giác muốn bảo vệ.
Nhưng trên thực tế thì cô lại là con người hoàn toàn khác!
Xả nước nóng đầy bồn rồi cô nhỏ vài giọt tinh dầu vào để thư giãn cơ thể. Ngâm mình trong làn nước ấm cùng mùi hương dịu nhẹ của tinh dầu khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn.
Bây giờ cô bắt đầu nghĩ lại những chuyện xảy ra đêm nay.
Quả thực cô đã quá coi thường Phương Thần Phong rồi. Nếu hôm nay cô không mang theo sợi dây thép mà Mẫn Giai Kỳ vừa chế tạo thì dù trong tay cô có vũ khí hay thân thủ cô nhanh lẹ đến đâu đi chăng nữa thì cũng khó mà thoát khỏi đó được.
Hôm nay cô trộm chiếc nhẫn của hắn, lại bị hắn phát hiện như vậy. Chắc chắn hắn đã phần nào đoán được bước tiếp theo của cô. Xem ra sau này cô phải suy nghĩ thật kĩ trước khi hành động rồi.
Nhưng mà..
Lần đầu tiên chạm mặt Phương Thần Phong, cô phải công nhận rằng hắn ta quả thực như những gì người ta đồn đại, hắn tạo cho người khác cảm giác nguy hiểm mà không dám lại gần.
Tuy nhiên, hắn đúng là một tên đẹp trai chuẩn soái ca đi, với gương mặt đó, nếu có một ngày hắn không còn gì trong tay thì cũng không lo chết đói.
MÀ KHOAN….
Hôm nay trong bữa tiệc, bên cạnh hắn cô không thấy bất kì người phụ nữ nào mà cánh nhà báo cũng thường xuyên