“Tại sao mẹ lại làm như thế?”
Lục Tấn Uyên nhìn Diệp Uyển Tĩnh, giọng điệu của anh chưa từng lạnh lùng đến vậy.
Anh cứ nghĩ rằng, Diệp Uyển Tĩnh có ghét Ôn Ninh đến mấy cũng sẽ không đến mức ra tay với cô ấy.
Dù sao cô ấy cũng đang có thai, sẽ không chịu nổi những chuyện gì quá k1ch thích.
“Mẹ có thể vì cái gì nữa chứ, Tấn Uyên, mẹ làm tất cả đều là vì con.
”
“Con và cô ấy đã không còn bất kỳ mối quan hệ nào hết rồi.
”
Lục Tấn Uyên nói ra một cách khó khăn, Diệp Uyển Tĩnh lại lắc đầu: “Nếu như thật sự đã không còn quan hệ gì, con sẽ dùng dáng vẻ hùng hổ này để nói chuyện với mẹ sao? Tấn Uyên, mẹ là mẹ của con, mẹ hiểu con hơn bất cứ ai! Con yên tâm đi, đứa bé kia, mẹ sẽ đem nó về nuôi, sẽ không để nó phải chịu thiệt thòi đâu.
.
”
Đem về nuôi?
Lục Tấn Uyên đột nhiên trở nên ngơ ngẩn, biểu cảm của anh trở nên cứng nhắc, nhà họ Lục sẽ không bao giờ tốt bụng như thế, sẽ nuôi con thay cho người khác, chỉ có một lời giải thích duy nhất, đó chính là đứa bé ở trong bụng của Ôn Ninh là đứa con của nhà họ Lục.
Cho nên, Diệp Uyển Tĩnh mới vì dòng dõi nhà họ Lục mà bắt Ôn Ninh đi mất.
Nhưng mà… không thể nào…
Lục Tấn Uyên thầm nghĩ, bàn tay anh bấu chặt lên mặt bàn, bởi vì dùng sức quá mạnh nên gân xanh trên tay cũng nổi hết lên.
Đứa bé của Ôn Ninh…
Trong đầu anh đột nhiên hiện lên những hình ảnh đứt quãng mơ hoàng.
Mới đầu Ninh đã nói với anh, ngày đó khi ở trong khách sạn, người phụ nữ mà anh bị anh xem như thuốc giải thuốc k1ch d*c chính là cô, còn nữa, lúc ở nước ngoài, cô đã từng bứt tóc của anh, sau đó còn đưa cho anh xem một tập hồ sơ, nhưng trời xui đất khiến làm sao, anh đã bỏ qua tập hồ sơ kia.
Lẽ nào…
Ngày đó, Ôn Ninh muốn cho anh xem thứ đó là để chứng minh xét nghiệm ADN cha con hay sao…
Lục Tấn Uyên cảm thấy đầu mình trở nên vô cùng đau nhức, gần như sắp bị nổ tung, nháy mắt, những suy nghĩ trong đầu anh dường như đã bị một ngọn lửa thiêu rụi, chỉ còn sót lại một mảng trắng xóa.
Anh đã làm gì thế này?
Tại sao từ đầu đến cuối anh lại không tin đứa bé trong bụng Ôn Ninh là con của mình, nghi ngờ cô hết lần này đến lần khác, cứ luôn làm tổn thương đến cô?
Nắm đấm của Lục Tấn Uyên rơi xuống mặt bàn trước mặt, anh dùng sức rất lớn, lớp da trên tay anh cũng bởi vì thế mà đã chảy máu, dòng máu đỏ tươi chảy dọc trên mặt bàn đá cẩm thạch màu trắng, vô cùng chói mắt, nhưng hình như anh không hề có bất cứ cảm giác gì, điên cuồng tung ra những cú đấm.
.
Lúc đó, rốt cuộc thì Ôn Ninh đã có tâm trạng như thế nào khi nhìn thấy anh bước vào cửa khách sạn cùng với một người phụ nữ khác?
Có phải cô đã hận anh thấu cả tim gan rồi hay không?
Anh lại còn tưởng mình như thế là đã đối xử tốt với cô lắm rồi, vì cô mà anh làm ra bao nhiêu là chuyện, nhưng kết quả là, người làm cho Ôn Ninh bị tổn thương nhiều nhất, lại chính là anh!
“Tấn Uyên, con bình tĩnh lại một chút!”
Diệp Uyển Tĩnh không ngờ Lục Tấn Uyên lại đột nhiên lại phát điên như thế, chẳng lẽ, Tấn Uyên đến giờ vẫn chưa hề biết chuyện đứa bé là con của nó hay sao?
Nó vẫn luôn nghĩ rằng đứa bé là con của người khác mà lại vẫn có thể chấp nhận ở bên người phụ nữ kia ư?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Uyển Tĩnh lại càng trở nên sợ hãi, may là bà ta đã bắt Ôn Ninh đi rồi, nếu không thì chắc chắn hậu quả sẽ vô cùng khó lường!
“Cô ấy đang ở đâu? Con muốn đi tìm cô ấy!”
Lục Tấn Uyên lập tức tỉnh táo lại, bây giờ anh không muốn quan tâ m đến hôn lễ gì đó nữa, không muốn quan tâ m đến bất cứ chuyện gì khác, anh chỉ muốn được gặp Ôn Ninh, xác nhận Ôn Ninh vẫn bình an vô sự, anh muốn bù đắp lại những lỗi lầm trước đây mà mình phạm phải.
Nếu như có cơ hội gặp lại cô, anh sẽ thành tâm xin lỗi cô, sẽ giải thích rõ mọi chuyện với cô, cho dù Ôn Ninh không đồng ý tha thứ cho anh, anh cũng không bao giờ buông tay thêm một lần nào nữa.
“Tấn Uyên, con thật sự đã làm mẹ rất thất vọng!”
Nghe Lục Tấn Uyên nói muốn đi tìm Ôn Ninh, trong mắt Diệp Uyển Tĩnh lóe lên một tia khổ sở, đây là đứa con trai luôn khiến cho bà ta cảm thấy vô cùng tự hào, cuộc hôn nhân của bà ta không được thuận lợi, cho nên mới đặt tất cả những kỳ vọng và tâm huyết lên người của Lục Tấn Uyên.
Nhưng kết quả là, nó lại quỳ gối trước một người đàn bà thấp kém, điều này khiến cho bà ta không thể nào chấp nhận được.
“Nhiều người như thế vẫn chỉ đang đợi một mình con thôi đấy, tất cả mọi người đều đang chờ đợi để có thể chứng kiến một đám cưới thế kỷ, bây giờ con rời đi, là muốn khiến cho nhà họ Lục chúng ta trở thành trò cười trong mắt thiên hạ hay sao?”
“Lẽ nào, chỉ có thể