Chương 205
Diệp Uyển Tĩnh cũng không đếm xia đến gì cả, gạt bỏ cái gọi là dè dặt của bà chủ nhà danh giá, bà ta biết bộ dạng bây giờ của bản thân giống như một người đàn bà chua ngoa hay gây sự vô cớ, nhưng mà, bà ta cũng không còn cách nào khác.
Chỉ cần có thể khiến Lục Tần Uyên tỉnh táo quay đầu mà cắt đứt với người phụ nữ kia, bà ta cũng không cần mặt mũi gì cả.
Luc Tấn Uyên nghe thấy lời này, vội vàng bước tới giữ chặt tay của Diệp Uyển Tĩnh, trên tay bà ta vẫn dang cắm ống kim tiêm tiêm vào tĩnh mạch, bây giờ hành động như vậy, khiến máu chày ngược lại.
Diệp Uyển Tĩnh hiểu tính cách của Lục Tấn Uyên, anh sẽ không thể không dau xót là người mẹ này của mình, vì thế, tóm lấy tay Lục Tấn Uyên, “Tấn Uyên, con nghe mẹ một lần này được không? Nếu không thì, mẹ sợ chết cũng không nhắm được mắt.”
“Mẹ đừng nói những lời như này.” Lục Tân Uyên nghe từ chết này, sắc mặt sầm xuống, giọng nói rất nghiêm túc.
Anh không muốn phải thoả hiệp chuyện này, nhưng Diệp Uyển Tĩnh cũng không cho anh cơ hội để nói, “Con đồng ý với mẹ, thì mẹ sẽ làm phẫu thuật, nếu không, đừng nói nữa!
“Mẹ, mẹ bắt buộc phải như này…”
Lục Tấn Uyên cực kỳ bất lực, đúng lúc bầu không khi giữa hai mẹ con đang căng thẳng, Mộ Yên Nhiên gõ cửa, bước vào, nhìn thấy bầu không khí kì lạ này của hai người, ngượng ngùng cười cười, “Em có phải là, đến không đúng lúc không?”
Những ngày này, Mộ Yên Nhiên dường như trở thành một con người khác, ngày ngày chạy đến bệnh viện, thậm chí, để lấy lòng Diệp Uyển Tĩnh, cô ta còn tìm đầu bếp dạy cho cô ta cách để làm những món canh súp bổ dưỡng này, tự mình xuống bếp hâm canh cho bà ta.
“Không dâu, cháu đến vừa đúng lúc.”
Diệp Uyển Tĩnh mim cười chào hỏi gọi Mộ Yên Nhiên qua, nắm lấy tay cô ta, lập tức, giọng nói khoa trương chỉ vào một vết rộp nước trên ngón tay cô, “Ây da, đây có phải là do hầm canh cho bác mà bị không? Cháu thực sự vất và rồi, tấm lòng này còn tốt hơn những người nào dó.”
Lục Tần Uyên đương nhiên hiểu bà đang mia mai mình, liếc nhìn bàn tay bị thương của Mộ Yên Nhiên, anh thở dài, “Yên Nhiên, những chuyện như này, cô không cần phải tự mình làm, tay của cô vẫn nên là dùng để đánh đàn thì tốt hơn.”
“Thật hiếm khi Lục Tấn Uyên biết quan tâm người khác, nếu đã vậy, Yên Nhiên, chúng ta mới nói đến chuyện phải nhanh chóng đính hôn, về phía cháu, có ý kiến gì không?”
Mộ Yên Nhiên nghe xong sững sờ, trong lòng vui mừng khôn xiết, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, cúi đầu, “Cháu .. Châu không có ý kiến gì cả, chỉ là Lục Tấn Uyên anh ấy liệu có cảm thấy ..”
Diệp Uyển Tính nắm lấy tay của Mộ Yên Nhiên nhìn về phía Lục Tấn Uyên, trong ánh mắt là sự cảnh cáo, dường như đang nói, nếu như con không đồng ý, mẹ sẽ lập tức từ bỏ việc chữa trị, chết cho con xem.
Lục Tấn Uyên cắn răng, môi mấp máy, rốt cuộc, vẫn không từ chối.
Tình hình bây giờ của Diệp Uyển Tĩnh vẫn chưa ổn định, anh không thể mạo hiểm mạng sống của bà. Nhìn thấy Luc Tấn Uyên mềm lòng, Diệp Uyển Tĩnh lúc này mới cười tươi, “Yên Nhiên, nó đương nhiên sẽ đồng ý rồi, như này đi, hai ngày nữa chúng ta sẽ gặp cha mẹ, chọn ngày tháng tốt, sau đó sẽ nhanh chóng tổ chức nghi lễ.” “Nghi lễ cái gì, cũng không cần đâu?” Lục Tấn Uyên nghe vậy, đau đầu mẻ trán.
Ban đầu anh chỉ là đối phó tạm thời, không muốn làm Diệp Uyển Tĩnh tức giận mà thôi, nhưng nếu phải làm nghi lễ, sẽ rất khó để lại từ chối.
“Cháu cũng không quan tâm chuyện này, bác gái a.”
Mộ Yên Nhiên nói một cách thấu hiểu, chỉ là, trong mắt loẻ lên một chút tủi thân, khiến cho Diệp Uyển Tĩnh rất khó chịu trừng mắt nhìn Lục Tấn Uyên một cái.
“Không được, nhà họ Lục chúng ta cưới vợ, sao có thể qua loa vậy được? Nhất định phải tổ chức một buổi lễ hoành tráng, để cho tất cả mọi người đều biết, con và Yên Nhiên là một cặp kim đồng ngọc nữ trai tài gái sắc ở bên nhau.”
Diệp Uyển Tĩnh chỉ nghĩ đến hình tượng tốt đẹp của Mộ Yên Nhiên sẽ mang đến những lợi ích cho Lục Tấn Uyên, tâm trạng liền tốt lên rất nhiều, hơn nữa, một buổi lễ nghi hoành tráng, cũng là cách tốt nhất để rửa sạch