Tầm mắt Ôn Đình Vực thuận thế nhìn từ mặt Cố Niệm Niệm xuống cổ cô: “Cố Niệm Niệm, đừng trách tôi không nhắc nhở cô, phụ nữ không mặc thứ đó rất dễ dàng bị rũ (xệ) xuống.”&p Mặt Cố Niệm Niệm càng đỏ hơn, cô theo bản năng ưỡn ngực lên: “Tôi mới không có, anh nói hươu nói vượn!”&pCủa Cố Niệm Niệm cô vẫn là rất căng có được không!
Theo động tác này của Cố Niệm Niệm, đôi mắt Ôn Đình Vực tối lại, yết hầu giật giật.
*Không nói cô rũ, chỉ là không mặc sẽ dễ bị rũ, huống chỉ cô không mặc tôi sẽ cho rằng cô có ý câu dẫn tôi.”&p Cố Niệm Niệm: “…”&p Cô thật là cực kỳ vô ngữ, dù sao cô như thế nào cũng không nói lại Ôn Đình Vực, Ôn Đình Vực vô luận nói cái gì đều có lý!
Cố Niệm Niệm cắn răng một cái, nghĩ lấy liền lấy đi, dù sao tắm cũng là anh tắm, mình còn có gì phải thẹn thùng.
Huống chỉ anh ta lấy nội y của mình, một đại nam nhân như anh ta còn không ngại, mình ngại cái quỷ gì!
Nghĩ thể Cố Niệm Niệm liền chỉ vào một bộ nội y màu trắng trong tủ: “Cái này đi.”&p Ôn Đình Vực cầm lên, mặt trên nội y có in hình hoạt hình đáng yêu, thậm chí còn tản ra một mùi thơm như có như: không của thiếu nữ.
Cố Niệm Niệm cho rằng Ôn Đình Vực khẳng định sẽ cười nhạo mình một phen, lớn như vậy còn mặc nội y có in hoạt hình, lại không nghĩ tới anh không có.
Ôn Đình Vực trực tiếp đi ra khỏi phòng ngủ của Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm theo sau đi ra ngoài, cô vẫn luôn đi phía sau Ôn Đình Vực, nhìn người nam nhân này di chuyển bước chân mới phát hiện bộ dáng đi đường của anh thật là đẹp mắt.
Nhắc chân cất bước đều là quý khí, khí tràng mười phần.
Nghĩ đến lát nữa một nam nhân quý khí mười phần như: thế muốn đem mình đi tắm rửa, Cố Niệm Niệm tâm liền bình bịch nhảy lên.
Cô bỗng nhiên cảm thấy, nhân sinh rất nhiều chuyện đều là nói không chừng.
Ví như Cố Niệm Niệm cô, không lâu trước đây vẫn là một nữ sinh bình thường đến không thể bình thường hơn, mỗi ngày trôi qua nghèo