Lúc trước cô xem tổng tài văn đã xem qua, những tổng tài đó thích kích thích, bọn họ không thích theo khuôn phép cũ mà làm ở trên giường, lại thích ở phòng khách này, sô pha này, thậm chí là làm ở cầu thang.
Cố Niệm Niệm cắn răng, nghĩ bằng bất cứ giá nào.
Vì báo đáp Ôn Đình Vực, cô liền buông xuống da mặt.
*Dì Lý có ở đó không?” Cố Niệm Niệm vẫn là hỏi một câu.
Cho dù da mặt cô có dày, nhưng cũng ngại ngùng làm trò trước mặt dì Lý.
“Không ở.” Ngữ khí của anh nhàn nhạt.
“Vậy, tôi đây.
xuống dưới.” Cố Niệm Niệm cúp điện thoại rồi đi xuống lầu.
Mỗi bước đi của cô đều phi thường gian nan.
Tuy cái gì cũng đã nghĩ kỹ rồi, nhưng nghĩ đến chuyện kế tiếp sắp phát sinh vẫn là có chút sợ hãi nói không nên lời.
Đúng lúc Ôn Đình Vực đứng ở cầu thang chờ Cố Niệm Niệm.
Nhìn thấy Cố Niệm Niệm anh liền nhăn mày lại: “Cô phát sốt?”&p Sắc mặt Cố Niệm Niệm sao lại đỏ như vậy, hơn nữa đột nhiên lại chạy lên lầu, chẳng lẽ là phát sốt, không thoải mái nên đi nghỉ ngơi?
Cố Niệm Niệm kinh ngạc mở to mắt.
Cô khẩn trương nên đem lời nói “Cô phát sốt” của Ôn Đình Vực lại nghe thành “Cô phát tao.”&p Mặt Cố Niệm Niệm càng đỏ hơn.
Ôn Đình Vực này thoạt nhìn ôn tồn lễ độ, nói chuyện sao lại thô tục như vậy chứ.
“Tôi không tôi không.” Cố Niệm Niệm khẩn trương, dưới chân giẫm vào khoảng không trực tiếp ngã xuống đất.
Cũng may Ôn Đình Vực tay nhanh mắt lẹ tiếp được Cố Niệm Niệm, Cố Niệm Niệm ngã vào trong ngực Ôn Đình Vực.
Cảm nhận được lồng ngực cực nóng của nam nhân truyền đến, Cố Niệm Niệm hoảng loạn không thôi.
Cô kinh hoảng ngắng đầu nhìn cặp mắt đen sâu thẳm của Ôn Đình Vực: “Cái đó, tôi không có phát…”&p Chữ phía sau kia cô làm thế nào cũng không