Một chút ánh mắt khác thường này đối với cô mà nói thì không tính là gì.
Thấy Cố Niệm Niệm đã trỏ lại, Hà Thư Thư và Tô Nhan rât kích động.
“Niệm Niệm, làm tớ sợ muốn chết, tớ còn tưởng cậu xảy ra chuyện lớn, làm tớ sợ muốn chết.” Tô Nhan ôm chằm lầy Cố Niệm Niệm.
Hà Thư Thư vốn dĩ kích động cũng muốn ôm một cái, nhưng tay mới vừa vươn ra thì bỗng nhiên nghĩ đến nam nữ khác biệt, vội vàng lùi về.
“Niệm Niệm trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Hà Thư Thư không ngừng nhắc.
“Đúng rồi Niệm Niệm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu sao lại được thả ra?”&p “Chính là tớ đâm Chu Mỹ Ngọc một dao.” Cố Niệm Niệm nói vân đạm phong khinh.
Trước mặt người ngoài, cô dường như không thèm để ý về gia thế của mình.
Hà Thư Thư vừa nghe thì khiếp sợ: “Vậy có nghiêm trọng không?”&p “Yên tâm, bà ta béo, không chết được.” Cố Niệm Niệm không cho là đúng nói.
“Niệm Niệm, Chu Mỹ Ngọc cùng Cố Xảo Xảo là như thế nào buông tha cậu, bọn họ khẳng định sẽ không chịu hòa giải, cậu sao có thể ra ngoài được?” Tô Nhan lại hỏi.
Hô hấp Cố Niệm Niệm hơi dừng lại.
Cô vốn muốn nói là Ôn Đình Vực cứu mình, nhưng ngẫm lại, Tô Nhan cùng Hà Thư Thư khẳng định sẽ không tin tưởng.
Nói không chừng còn tưởng chứng hoang tưởng của mình tăng thêm.
Cố Niệm Niệm xua xua tay: “Bởi vì pháp luật công bằng, cán cân chính nghĩa dù sao cũng nghiêng về phía tớ.”&p Tô Nhan cùng Hà Thư Thư đều bị Cố Niệm Niệm chọc.
cười.
Bắt quá Cố Niệm Niệm không sao, bọn họ cũng không hỏi nhiều vấn đề này.
Chuyện trong nhà Cố Niệm Niệm chính là một cái gai trong lòng cô, là bạn bè, bọn họ cũng biết không nên hỏi nhiều.
Hôm nay toàn bộ A đại vô cùng náo nhiệt, mọi người đều