Bắc Khải được thư kí Hứa dẫn đi đến spa làm đẹp.
Hai anh vào đây để chỉnh chu lại nhan sắc.
- Xin chào quý khách.
- Cô giúp tôi lại một chút.
- Dạ vâng quý khách.
Bắc Khải nằm nên giường chờ cho cô nhân viên giúp làm da mặt.
Thư kí Hứa ngồi ghê chờ anh đúng 1h sau anh ra ngoài với vẻ mặt thần thái như xưa.
- Sếp à.
Anh đã chở lại rồi ạ.
- Tôi mà lại.
Mà cậu có mang tiền không đó?
- Em lại quên thẻ ở nhà rồi.
Thư kí Hứa vội đi đến nhà anh mà quên luôn thẻ ở công ty.
Bắc Khải mặt nhăn lại vì người anh làm gì có đồng nào.
- Sếp anh cũng không mang tiền sao?
- Tôi làm gì có tiền mà mang.
Thư kí Hứa giật mình luôn, anh không nghĩ phu nhân nhà anh lại ác đến vậy.
Bóc lột sức loa động quá mức đến tiền dính túi cũng không cho sếp anh.
- Giờ phải làm sao đây sếp.
- Tôi cũng không biết nữa.
- Để tôi gọi cho phu nhân xin tiền cô ấy vậy.
- Sếp đến là nhục sếp à.
- Làm sao phải nhục.
Vợ giữ tiền cho chồng là chuyện bình thường.
Tôi rất tự hào về vợ mình.
Bắc Khải vội lấy điện thoại ra gọi cho vợ anh.
- Alo vợ à.
- Anh gọi em à?
- Ừm...!Trả là anh ra ngoài có chút việc nên không mang theo tiền em chuyển khoản cho anh nhé..
- Anh thiệt là...!Lần sau mang theo sổ đỏ đi mà dùng chứ giờ ai dùng thẻ.
Thư kí Hứa ghé sát tai vào điện thoại mà nghe cô nói như vậy thì anh cũng giật mình vì thiếu phu nhân của anh bá đạo quá cơ.
- Hì hì...!vợ anh nói chỉ được cái đúng ha.
- Chờ em chút em chuyển khoản cho.
- Yêu vợ...
Bắc Khải tắt máy vẻ mặt đầu mãn nguyện vì cô vợ mình.
Thư kí Hứa không hiểu sếp anh nữa.
Như vậy anh sợ lấy vợ quá à
- Cậu nhìn gì vậy?
- Sếp đúng là kẻ sợ vợ.
- Sợ vợ thì có làm sao? miễn vợ tôi vui là được.
Hai anh ra quầy thanh toán rồi cùng nhau về nhà.
Bước chân vào nhà thấy Hàm Nhiên đang ôm con thì anh liền chạy đến.
- Để anh ẵm con cho.
Sao em không nghỉ ngơi chút.
- Em không sao mà.
Thư kí Hứa à.
Thư kí Hứa thấy sếp mình chiều vợ như vậy thì cũng đủ biết rằng sếp anh yêu vợ như nào rồi.
- Chào phu nhân.
- Hai người nói chuyện đi em bế con vào phòng cho.
Bắc Khải anh không vội và nói với cô.
- Không sao.
Em nghỉ ngơi đi anh ẵm con cho.
- Vâng vậy em nghỉ ngơi trước.
Bắc Khải với vẻ mặt đầy mãn nguyện nhìn cô.
Anh thấy như vậy cũng tốt.
Vì hiện giờ hai bà mẹ đi du lịch nên mọi việc trong nhà anh lo hết.
Anh thấy cũng bình thường miễn là bên vợ con.
- Sếp cái này cần kí tên.
- Cậu để xuống đi tôi kí tên.
Bé con cũng rất ngoan để baba làm việc mà ngủ ngon lành luôn.
- Sếp à....!Thứ hai sếp đi làm được không?
- Để tôi xem thử.
- Em mỏi quá sếp à.
Thư kí Hứa vậy mà ngồi xuống dựa lưng vào người Bắc khải mà nhắm mắt.
Bắc Khải đang ôm con giờ thêm tay này nữa thì đúng là sức anh không đủ.
- Nhanh ngồi dậy cho tôi.
Vì Bắc Khải nói to mà em bé