Ăn xong bữa sáng, Tô Giản An mới phát hiện bản thân không có xe, việc đi làm trở thành vấn đề khó.
Nghĩ nghĩ, cô nhờ bác Từ giúp đỡ: "Bác Từ, bác có thể thu xếp tài xế đưa tôi đi được không?"
"Lái xe sáng sớm đã đưa dì giúp việc đi mua đồ ăn." Bác Từ nhìn nhìn Lục Bạc Ngôn, "Thiếu gia, sao cậu không đưa thiếu phu nhân đi nhỉ?"
"Tôi không cần anh ta chở!"
Xe Lục Bạc Ngôn quá sang, ngồi xe anh đến cục cảnh sát..... Hậu quả tưởng tượng đã không chịu nổi a!
Lục Bạc Ngôn vẫn là lần đầu tiên bị ghét bỏ, híp mắt nói: "Không để tôi đưa đi? Vậy cô cũng chỉ có thể lên xe của tôi."
Anh lưu loát tao nhã mặc áo khoác, ra khỏi cửa.
"Bác Từ, anh ta có ý gì?"
Tô Giản An nhìn theo bóng lưng Lục Bạc Ngôn, không khỏi mờ mịt.
"Tôi không thể sắp xếp xe cho cô, lái xe cũng không thể đưa cô đi." Bác Từ nói, "Thật ra ý của thiếu gia rất rõ ràng, là hôm nay cô chỉ có thể ngồi xe anh ấy đi làm. Những chuyện khác, nghĩ cũng đừng nghĩ."
"Anh...... Anh ta thật sự nghiêm túc sao?"
Tô Giản An nổi giận, Lục Bạc Ngôn dựa vào cái gì mà có thể bá đạo như vậy chứ!
Bác Từ gật gật đầu: "Đúng vậy, thật ra...... Thiếu gia làm gì cũng nghiêm túc."
"Không phải!" Tô Giản An căm giận ra ngoài, "Chuyện anh ta cùng tôi kết hôn cũng không phải nghiêm túc!"
"......" Môi Bác Từ mấp máy, lại do dự, cuối cùng cũng không nói gì —— quên đi, điều nên biết, Tô Giản An một ngày nào đó sẽ biết.
Tô Giản An vẫn ngồi trên xe của Lục Bạc Ngôn, lại không để Lục Bạc Ngôn đưa cô đến cục cảnh sát, lúc khoảng cách còn tầm 1km liền ồn ào muốn xuống xe, nói chắc nịch: "Tôi sẽ tự đi!"
Lục Bạc Ngôn đành phải dừng xe, Tô Giản An ngó trước ngó sau đi xuống, anh tiếp tục lái xe về hướng tập đoàn Lục Thị, không bao lâu Thẩm Việt Xuyên cũng gọi điện tới.
"Tôi tra được một tin tức khẳng định anh sẽ thấy hứng thú!" Thẩm Việt Xuyên nói, "Ngày đó Lạc Tiểu Tịch không phải nói Giản An có người mình thích sao? Mấy năm nay, người đàn ông cô ấy tiếp xúc nhiều nhất chính là giang đại thiếu gia Giang Thiếu Khải! Cho nên, người Giản An thích có thể là anh ta. Cậu tính làm sao bây giờ?"
Lục Bạc Ngôn nhớ tới ngày đăng ký, Giang Thiếu Khải nói Tô Giản An người mình thích, thậm chí còn đoán người kia là anh ta. Lúc ấy, vẻ mặt Tô Giản An cứng ngắc, nhìn Giang Thiếu Khải với ánh mắt phức tạp.
Hóa ra, người cô thích là Giang Thiếu Khải?
"Alo?" Thẩm Việt Xuyên gọi "Có đang nghe không?"
"Cô ấy thích ai cũng không liên quan tới tôi." Lục Bạc Ngôn lạnh lùng nói, "Nếu anh đã có thời gian xen vào chuyện của người khác thì chứng tỏ rất rảnh nhỉ? Đi Châu Phi đi, giúp tôi xử lý chút chuyện."
Thẩm Việt Xuyên cứ như vậy mà bị lưu đày đi Châu Phi.
Tô Giản An mới đi được vài bước, đột nhiên có một chiếc xe dừng ngay bên cạnh.
Giang Thiếu Khải kéo cửa kính xe xuống: "Lục thiếu phu nhân, Lục Bạc Ngôn thực sự cho cậu xuống xe đi
bộ?"
Tô Giản An không chút khách khí kéo cửa ngồi lên xe Giang Thiếu Khải xe: "Đừng gọi bậy, cậu cũng không phải không biết, tôi vì muốn giữ mạng mới kết hôn."
Giang Thiếu Khải cười dí vào trán Tô Giản An: "Mấy ngày tân hôn, thế nào?"
Tô Giản An đẩy tay Giang Thiếu Khải ra: "Cuộc sống tân hôn thế nào không cần cậu lo, người đàn ông nhiều chuyện thì không có sức hút. Còn nữa, tôi là gái đã có chồng, cách xa tôi một chút."
"Hừ!" Giang Thiếu Khải khởi động xe, "Có chồng quên bạn! Cẩn thận tôi bán tin cho chó săn, phu nhân giám đốc tập đoàn Lục Thị là cái nữ pháp y!"
Tô Giản An đạp Giang Thiếu Khải: "Cái gì mà ‘ cái nữ pháp y ’? Cậu cũng là cái nam pháp y đâý!"
Giang Thiếu Khải cười cười, khởi động xe, BMW 760 hòa vào dòng xe cộ, Aston Martin ONE77 cũng ở ngay phía sau.
Lục Bạc Ngôn cũng không biết vì cái gì, liếc mắt một cái thì thấy chiếc xe quen thuộc này, hơn nữa...... Tô Giản An còn ở bên trong.
Vừa rồi cô ồn ào xuống xe, là vì muốn ngồi xe của Giang Thiếu Khải?
Chẳng lẽ lời Thẩm Việt Xuyên nói...... Là thật?
Trong một khoảnh khắc, Lục Bạc Ngôn rất muốn lôi Tô Giản An ra khỏi xe Giang Thiếu Khải.
Nhưng mà..... sao anh có thể có những suy nghĩ bốc đồng như vậy?
Ánh mắt Lục Bạc Ngôn chìm xuống, tăng chân ga, Aston Martin vượt qua những chiếc xe trước một cách mạnh mẽ và lái về phía tập đoàn Lục Thị.
Tô Giản An cũng không chú ý tới xe của Lục Bạc Ngôn, cùng Giang Thiếu Khải cười đùa đến cục cảnh sát, liền thấy đồng nghiệp đang xôn xao bàn tán về việc Hàn Nhược Hi bị Lục Bạc Ngôn xô ngã.
Đội trưởng đội cảnh sát hình sự là fan của Hàn Nhược Hi, xem tin tức xong thì thở dài: "Haizz, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào? Lại có thể đoạt đàn ông trong tay Hàn Nhược Hi! Nếu cho tôi biết là ai, tôi nhất định sẽ—— cảm ơn cô ấy! Cô không cưới Lục Bạc Ngôn, nữ thần sao có thể là của chúng tôi chứ, ha ha ha ha...... Hả? Giản An, cô đã trở lại hả? Xin phép vài ngày để làm gì vậy?"
Tô Giản An sờ sờ chóp mũi: "Đi trả lại nữ thần cho các anh."
Chuyện cô cùng Lục Bạc Ngôn kết hôn, trong cục cảnh sát chỉ có Giang Thiếu Khải biết.
"Gì?" Đội trưởng không nghe rõ, như lọt trong sương mù.
"Không có gì." Tô Giản An bước vào văn phòng, cùng Giang Thiếu Khải bắt đầu công việc.