Sự mê muội và kinh diễm của Tô Giản An đối với nhan sắc của Lục Bạc Ngôn không chút nào che dấu, Lục Bạc Ngôn lần đầu tiên bởi vì ngoại hình mà có cảm giác thành tựu, tin tự tin bước đến trước mặt cô, dùng giọng từ tính hỏi: "Có phải cảm thấy được ông xã của mình rất đẹp trai không?"
Tô Giản An gật gật đầu, nhìn Lục Bạc Ngôn tràn đầy chân thành: "Đúng vậy, giống như được thêm hiệu ứng, duang~~~ siêu đẹp trai!"
Lục Bạc Ngôn vừa lòng xoa đầu Tô Giản An , đang muốn khen cô rất ngoan, cô đột nhiên nghiêm trang nói: "Nhưng cũng phải đẹp trai như vậy mới có thể xứng đôi với tôi!"
Nói xong cô đắc ý cười cười, chạy ra khỏi cửa .
Lục Bạc Ngôn cắn chặt răng.Cô nhóc chết tiệt kia!
Tới khách sạn, Tô Giản An mới biết được Lục Bạc Ngôn là muốn cô đến một bữa tiệc rượu.
Từ khi mẹ qua đời, cô không xuất hiện trong những dịp như vậy nữa, có phần khó xử: "Lục Bạc Ngôn, bây giờ tôi có thể quay lại được không?"
"Giản An? là Giản An phải không?"
Đột nhiên, một giọng nói đầy kinh ngạc vang lên,, Tô Giản An theo bản năng nhìn qua, gặp được người bạn tốt của mẹ trước kia, cô mỉm cười gọi: "Dì Trần, đã lâu không gặp."
"Giản An, đúng là cháu rồi, ta biết ta không nhìn lầm mà!" Trần Lam kích động trên tiến đến cầm tay Tô Giản An "Mẹ cháu đi rồi, chúng ta cũng không gặp được cháu nữa . Mới trước đây cháu chính là hạt dẻ cười của các đi, ai cũng rất nhớ chá !"
Tô Giản An chính là cười cười, lúc này chồng của Trần Lâm Đã đi tới, chào hỏi Lục Bạc Ngôn, thấy Lục Bạc Ngôn và Tô Giản An đứng chung một chỗ, nghi hoặc hỏi: "Giám đốc Lục, vị này chính là?"
"Phu nhân của tôi, Tô Giản An." Lục Bạc Ngôn lại tự nhiên như thường lệ, thân thiết ôm eo Tô Giản An.
Trần Lam hoàn toàn sửng sốt: "Giản An, người cùng Lục tiên sinh kết hôn là cháu? Khó trách truyền thông đều không đào bới được!Sau này có người tốt như vậy chăm sóc cháu, mẹ cháu cũng có thể yên tâm ."
Chồng của Trần Lam lúc này mới phản ứng lại "Tô Giản An,nhị tiểu thư nhà họ Tô, em gái Tô Diệc Thừa ?" Ông cười cười, "Bà Lục, cô cũng coi như một nhân vật truyền kỳ, riêng phu nhân tôi cũng nhắc tới cô không ít lần, càng miễn bàn những người khác , nghe nói nhiều năm như vậy giờ mới biết cô."
Tô Giản An lễ phép bắt tay với Trần tiên sinh, rồi cùng Lục Bạc Ngôn rời đi .
Từ thông tin của vợ chồng Trần Lam , rất nhanh mọi người trong buổi tiệc đều biết rằng nhị tiểu thư thần bí nhà họ Tô đã đến đây, lấy thân phận là phu nhân của Lục Bạc Ngôn.
Hôm nay sau khi tin tức về việc kết hôn của Lục Bạc Ngôn được tung ra, tất cả mọi người đoán già đoán non xem đối tượng là thiên kim tiểu thư nhà ai mà thần bí như vậy, không ai nghĩ đến trong bữa tiệc xã giao này lại xuất hiện nhị tiểu thư nhà họ Tô, cả bữa tiệc lập tức nổ tung, không bao lâu Tô Giản An đã trở thành tiêu điểm, rất nhiều bạn bè của mẹ lúc trước lũ lượt đến hỏi thăm, cô muốn chạy cũng không được.
Thật vất vả có khoảng thời gian không ai tìm đến , Tô Giản An nhẹ nhàng thở ra, chợt nghe Lục Bạc Ngôn đăm chiêu nói: "Không nghĩ tới nhiều người lại quen biết cô như vậy."
" Họ không phải quen biết tôi, là quen mẹ tôi." Nhưng mẹ qua đời cũng được chín năm rồi, những người này còn có thể nhớ rõ, đúng là không đổi.
Nghĩ đến đây Tô Giản An cười cười: "Nhân duyên của mẹ tôi tốt lắm, mấy cô dì đó đều thích cùng mẹ uống trà, tán gẫu rồi đánh bài, lâu dần cũng xem tôi như nửa con gái. Nhưng sau khi tôi vào đại học, sẽ cũng không gặp qua họ , tôi. . . . . ." Nói xong cô đột nhiên phản ứng lại, liếc Lục Bạc Ngôn một cái, "Tôi nói với anh nhiều vậy để làm gì nhỉ?"
Lục Bạc Ngôn: ". . . . . ."
Tô Giản An quay đầu lại, sau đó liền thấy bóng dáng hai người mình quen bước vào từ cửa phòng tiệc.
Lúc cô lên đại học, chính là thời kỳ Tô Diệc Thừa gây dựng sự nghiệp, khi đó cô đã không cần tiền của Tô Hồng Viễn nữa , phần lớn sinh hoạt phí đến từ Tô Diệc Thừa, vì để giảm bớt gánh nặng cho anh trai, cô tận dụng tất cả thời gian rảnh để làm mấy công việc parttime.
Cô cũng khá may mắn, tìm được công việc gia sư tiếng anh cho một cậu bé lớp 6, Mức lương theo giờ cao hơn gần ba lần so với các học sinh khác, bố mẹ của cậu bé,
Không nghĩ tới hôm nay lại gặp được!
Tô Giản An lòng tràn đầy vui mừng chào hỏi: "Bàng tiên sinh, Bàng phu nhân!"
Bàng phu nhân ngẩn người mới phản ứng lại: "Cô giáo Tô? Cô. . . . . . Tôi nghe nói hôm nay Lục tiên sinh cũng tới, hai người là cùng nhau tới phải không?"
"A? Bàng phu nhân, sao. . . . . . sao bà lại biết?"
Tô Giản An khó hiểu —— Bàng phu nhân vừa tới, hẳn là còn không biết cô chính là vợ mới cưới của Lục Bạc Ngôn. Nhưng vì sao khi bà ấy nghe Lục Bạc Ngôn sẽ đến, liền chắc chắn cô và Lục Bạc Ngôn cùng nhau tới?
Bàng phu nhân so với Tô Giản An còn ngạc nhiên hơn: "Chẳng lẽ Lục tiên sinh còn chưa nói cho cô?"
Tô Giản An: ". . . . . ." Lục Bạc Ngôn chưa nói cho cô cái gì ?
Lúc này Lục Bạc Ngôn cũng đã đi tới, rất nhanh đã chào hỏi vợ chồng nhà họ Bàng. Bàng phu nhân cười tủm tỉm cầm lấy tay Tô Giản An : "Hai người được ở bên nhau, thật tốt."
". . . . . ." Tô Giản An như lọt trong sương mù —— Bàng phu nhân rốt cuộc sao lại biết được vậy?
Bàng tiên sinh cùng với những người khác chào hỏi, mang theo phu nhân rời đi rồi, Tô Giản An lúc này mới nói: "Phản ứng của Bàng phu nhân. . . . . . thật kỳ lạ."
"Bàng phu nhân rất thân với mẹ tôi, có thể bà đã nói với họ về chuyện chúng ta đã kết hôn." Lục Bạc Ngôn thản nhiên nói, "Cô lại dạy dỗ con bà ấy, nên cảm thấy trùng hợp mà thôi, không có gì kì lạ cả ."
Tô Giản An nghĩ nghĩ, cảm thấy được cũng chỉ có thể như vậy, nên cũng không tiếp tục rối rắm chuyện này, buông tay Lục Bạc Ngôn nói: "Tôi đi toilet."
Điều cô không ngờ là ngay khi bước vào toilet chợt nghe có người đang nói về mình.
"Trời ơi, người Lục Bạc Ngôn cưới lại là chị gái của Tô Viên Viên! Ha ha, Tô Viên Viên chắc nổi điên nhỉ! Nhưng cũng phải nói, Tô Giản An thật sự rất xinh đẹp, may mắn không cùng chúng ta giao hữu, nếu không gặp áp lực biết bao"
"Hàn Nhược Hi cũng không thua kém, nhưng Lục Bạc Ngôn lại từ bỏ Hàn Nhược Hi chọn cô ta nhỉ? Lục Bạc Ngôn và Hàn Nhược Hi chính là cặp đôi quốc dân đó!"
"Chờ bọn họ ly hôn đi! Tôi luôn cảm thấy được, người Lục Bạc Ngôn thực sự yêu là Hàn Nhược Hi!"
Nghe đến đó, Tô Giản An bình tĩnh đi vào toilet, nháy mắt, tất cả âm thanh đều nhỏ dần, mấy cô gái trẻ ngây người nhìn cô.
Cô vặn vòi nước rửa tay, nhìn mấy cô gái bên cạnh qua gương: "Mọi người đúng là quá quan tâm lo lắng đến chuyện của Lục Bạc Ngôn và Hàn Nhược Hi. Nhưng có một câu mọi người nói, rất đúng."
Nói xong, Tô Giản An rút giấy lau khô tay rồi rời khỏi toilet.
Về phần đám cô gái đó ngồi đoán xem câu nào nói đúng, thì tùy họ.
Vừa trở lại sảnh tiệc, Tô Giản An đã cảm giác phía cửa có một trận xôn xao, một cô gái hét lên:
"A! Đó là Trần Tuyền Tuyền, bạn tốt của Hàn Nhược Hi, mấy dịp này họ thường đi cùng nhau , nói như vậy Hàn Nhược Hi hôm nay cũng tới!"
Hàn Nhược Hi cũng tới?
Tô Giản An có chút hoảng hốt, sau đó liền đau đầu , đột nhiên hối hận khi đi theo Lục Bạc Ngôn đến đây —— bởi vì cô, Lục Bạc Ngôn Hàn và Hàn Nhược Hi không thể đứng chung một chỗ không thể ôm hôn, cô đúng là tạo nghiệp rồi!
note : up sớm hai chương để mọi người đọc giải khuây cuối tuần nhé ^^