Mặt Lệ Xuyên Lâm rất nghiêm túc, “Đưa cô về nhà.
”I “Hì hì! ” Nhìn khuôn mặt lạnh đó của anh ta rõ ràng viết chữ không tình nguyện, nhưng lại không muốn mất phong độ đàn ông, dáng vẻ rối rắm đó làm cô không nhịn được phì cười.
“Chờ một lát, tôi muốn đóng gói chút đồ ăn mang về.
” Thế là, Lệ Xuyên Lâm đành phải ngồi ở đó nhìn Nhiếp Nhiên gọi phục vụ tới.
Sau khi gọi một vài món, hai người không nói một lời, cùng ngồi chờ đợi.
Nhiếp Nhiên vẫn mang bộ dạng kia, chậm rãi uống hết ly này tới ly khác, Lệ Xuyên Lâm nhìn cô uống như vậy, cuối cùng vẫn không nhịn được.
7��Cô sẽ uống say đó.
” Nhiếp Nhiên lại rót cho mình một ly nữa, xua tay, “Chỉ có một chút rượu, làm gì dễ say vậy chứ?” Nói rồi, cố định cầm ly đưa lên miệng uống, không ngờ giữa chừng lại bị một cánh tay chặn lại“Rượu này có tác dụng chậm” Lệ Xuyên Lâm nghiệm mặt giật lấy cái ly trên tay cô, bàn tay to rộng tiếp xúc qua mu bàn tay cô hơi thô rápNhiếp Nhiên nhìn ly rượu trong tay bị lấy đi, một lần nữa nhướng mày, nhưng cũng không gò épRất nhanh, phục vụ mang thức ăn đã đóng gói xong đi tới, nói: “Tổng cộng 145 tệ.
” Nhiếp Nhiên nhìn thẳng về phía Lệ Xuyên Lâm, mà phục vụ bên cạnh cũng đồng thời nhìn về phía anh taHai3ánh nhìn cùng lúc bắn tới, Lệ Xuyên Lâm ngồi ở phía đối diện lạnh lùng chau mày.
“Có ý gì?”Nhiếp Nhiên không chút khách khí nói: “Thanh toán.
”Người này là đầu gỗ sao? Chẳng phải ăn cơm thì phải trả tiền sao? Lại còn hỏi cô có ý gì, đúng là ngớ ngẩn“Không phải cô mua cho mình sao?” Tư duy thẳng tuột của Lệ Xuyên Lâm là ai mua người đầy trả.
Nhiếp Nhiên lúc này mới hiểu được, khẽ cười một tiếng, “Nếu anh đã biết đưa tôi về nhà, lẽ nào lại không biết khi đi ăn thì đàn ông nên bỏ tiền ra sao?”Lệ Xuyên Lâm nhìn phục vụ bên cạnh một cái, phục vụ nam cũng nhìn lại anh ta với ánh mắt rất đồng ý với lời Nhiếp Nhiên, thậm chí đưa1luôn hóa