“Em con gái một thân một mình nhìn thấy nhà có trộm, sợ đến nỗi phải tự vệ là điều đương nhiên rồi.
” Cô bình thản vừa nói vừa cười, cầm con dao trên tay nghịch tùy tiện.
Người đứng ở góc tường kia bưng lấy đầu mình, nổi trận lôi đình nói: “Em là sợ mà tự vệ ư? Tôi thấy giống như muốn giết người cho hả dạ hơn!” “Thì em vẫn là học trò của thầy, nào dám lỗ mãng như thế ạ, đúng không giáoquan?”Vừa dứt lời thì “tách” một tiếng, đèn bật sáng.
Người đang đứng nổi giận lôi đình ở góc không phải ai khác chính là giáo quan của cô, Phương LượngPhương Lượng giận dữ ngồi bên cạnh cô: “Em bớt lôi kéo tôi lại đi, tôi đâu có dạy em đi cãi nhau với cấp trên, em đừng có mà đổ đống shit này lên người tôi.
” Nhiếp Nhiên liếc nhìn Phương Lượng một cái, cố tình cười giễu cợt trêu chọc: “Sao thế giáo quan? Cảnh sát Lệ lại mách lẻo à? Trông giáo quan vội vàng hấp tấp tới đây, không ngại việc bỏ lại bao nhiêu học viên.
” “Em vẫn còn mặt mũi nói sao? Em có biết không, nếu Lệ Xuyên Lâm đem việc này nói với cấp trên, em nhất định sẽ bị phạt rất nặng đấy!”Khi Lệ Xuyên Lâm nói chuyện này với Phương Lượng Phương Lượng không thể nói những lời ngang bướng, kiêu ngạo đến thếTất nhiên trong lòng anh ta cũng có chút đắc ý, Lệ Xuyên Lâm từ xưa đến giờ vẫn chưa bị ai làm cho nghẹn họng như thếLần này bị Nhiếp Nhiên chọc cho tức xì ra khói, cuối cùng vẫn phải nhờ mình ra mặt! Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ của Nhiếp Nhiên.
.
“Xử phạt gì chứ? Em sắp tìm ra manh mối rồi, mà anh ta lại có thể bắt em dừng ư? Nếu như có báo cáo chuyện này lên cấp trên, người bị phạt cũng không phải là em.
” Cô cười một tiếng như chẳng có chuyện gì cảPhương Lượng nhìn thấy thái độ của cô lúc này thì nhíu mày lại: “Cấp trên yêu cầu dừng, em nhất định phải dừng! Không liên quan gì đến chuyện này nữa!”Nhiếp Nhiên thấy anh ta nghiêm3túc như vậy, nhất thời trầm mặt lại một chút, sắc mặt khó chịu: “Ý gì vậy? Bảo em tiếp nhận là mấy người, bây giờ bảo em dừng cũng là mấy người, không dừng lại bị phạt, mấy người đang định đùa giỡn em như con khỉ đấy à?”“Nhiếp Nhiên, quân nhân phải phục vụ vô điều kiện, bất luận là tiến hay lùi!” “Lẽ nào bảo em đi chết em cũng phải chết sao?” Nhiếp Nhiên châm biếm anh ta một câuNhưng không ngờ Phương Lượng kiên quyết trả lời một chữ:“Đúng!”Nhiếp Nhiên tức đến nỗi đứng phắt dậy, nói: “Điên rồi sao?”“Quân nhân chính là vật dâng hiến và hy sinh, ngay khi vào quân đội đáng nhẽ em phải biết chứ!” Phương Lượng cũng đứng phắt dậy, nhìn thẳng vào mắt cô.
“! ” Sao cô lại1phải biết chứ? Không phải là cô tự nguyện vào doanh trại quân nhân.
Vẻ mặt Phương Lượng vô cùng nghiêm túc, anh ta nói: “Nhiếp Nhiên, tôi hi vọng em có thể dùng nhiệm vụ này ở đây.
”“Không được!” Nhiếp Nhiên dứt khoát từ chối khiến giọng Phương Lượng không kìm được mà cao lên mấy lần, “Nếu em vẫn nhận thấy rằng mình là quân nhân thì bắt buộc phải dừng hẳn nhiệm vụ này lại!” “Em đã là quân nhân thì cũng phải hoàn thành nhiệm vụ!” Phương Lượng nhìn Nhiếp Nhiên khăng khăng như vậy, mặt lạnh tanh nói: “Em muốn tôi trói em mang về đúng không?” Nhiếp Nhiên cũng không kém phần lạnh lùng, mắt khẽ nheo lại: “Nếu giáo quan không sợ mất thêm một mảng da đầu nữa thì anh cứ thử thôi.
”“Em!”Phương8Lượng trợn mắt nhìn Nhiếp Nhiên trước mặt, tự nhiên cảm thấy nhiệt độ toàn thân cô đang giảm dần đi, trong lòng không khỏi kinh ngạcCô ấy chỉ là một tân binh thôi, sao lại có khí thể áp bức như thế chứ? Lúc này, không khí trở nên bế tắc cực độMà ngay lúc này, Nhiếp Nhiên cũng nhạy bén thấy rằng sau cửa có gì đó khác lạCô quay ngoắt về