Sắc trời tối dần, tốc độ chiếc Roll Royce Phantom bỗng chậm lại và dừng hẳn ở sân biệt thự. Vừa đặt chân khỏi xe, Cố Hiểu Khê đã chạm mặt một người đàn ông trung niên cao gầy, có gương mặt dài và đeo kính cận, trông vô cùng tri thức. Khi cả hai chạm mặt nhau, ông ấy tỏ rõ sự kính trọng bằng cách cúi đầu chào.
" Nhạc chủ mẫu. "
Dù không rõ người này là ai, nhưng theo phép lịch sự, Cố Hiểu Khê cũng gật nhẹ đầu đáp lại lời chào.
Vào bên trong, Nhạc Thiếu Siêu đang từ trên lầu bước xuống thì đúng lúc Cố Hiểu Khê đi vào. Thấy cô đã về, anh nhanh chóng bước xuống, đi đến bên cạnh và choàng tay ra phía sau, kéo sát cơ thể cô vào lòng mình.
" Em về rồi. "
Cố Hiểu Khê đưa mắt nhìn chồng lại phát hiện anh cũng đang nhìn mình. Trong vô thức, cô nhớ đến người đàn ông lúc nãy nên cũng hỏi luôn.
" Thiếu Siêu, người vừa rồi là ai vậy? "
" Ông ấy là luật sư của anh. "
Nhạc Thiếu Siêu lúc này vô cùng bình thản mà trả lời. Còn Cố Hiểu Khê đông cứng trong giây lát, đôi mắt không rời khỏi đối phương, trong lòng đầy hiềm nghi.
" Luật sư? Anh vướng rắc rối gì sao? "
" Không phải! "
Anh vừa dứt lời, Cố Hiểu Khê vội kéo tay đối phương lên phòng làm việc. Cánh cửa đóng lại sau lưng, sắc mặt cô trở nên ảm đạm, từ đáy mắt loé lên một tia khác thường.
" Thiếu Siêu, nói em nghe anh có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại tìm luật sư chứ? "
" Anh viết di chúc. "
Bằng thái độ nhẹ như không, câu trả lời của Nhạc Thiếu Siêu đơn giản và dứt khoác, nhưng điều đó lại khiến Cố Hiểu Khê bàng hoàng.
Di chúc? Đang yên đang lành sao lại làm di chúc?
Câu nói không đầu không đuôi của Nhạc Thiếu Siêu làm Cố Hiểu Khê không khỏi mơ hồ. Sau vài giây ngây người không phản ứng, cô bất ngờ hỏi bằng giọng run run.
" Di chúc? Sao lại viết di chúc? Hay là anh mắc bệnh gì nên giấu em? "
Nghĩ đến chuyện này, gương mặt Cố Hiểu Khê gần như trắng bệt. Nhạc Thiếu Siêu còn chưa kịp trả lời, thần sắc cô càng trở nên khẩn trương sau khi nghĩ đến viễn cảnh tiếp theo. Khi đã bắt lại nhịp thở, cô nắm lấy tay chồng và vội vã kéo anh rời khỏi phòng.
" Không được, em đưa anh đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Y học bây giờ rất tiến bộ, nếu ở đây không điều trị được em sẽ liên lạc với các bác sĩ bên Anh Quốc. Em sẽ không để anh có chuyện gì đâu! "
Nhìn thấy tâm ý Cố Hiểu Khe hoảng loạn, Nhạc Thiếu Siêu vừa cảm động lại vừa phải nén cười. Anh níu tay cô lại, xoay người để cả hai đối diện với nhau. Lúc này khóe mắt Cố Hiểu Khê có chút đỏ, hơi thở dường như không thể tự điều chỉnh được mà trở nên gấp gáp.
" Hiểu Khê, bình tĩnh đã, em nghe anh nói