Trên một chiếc xe khác, Di Hòa ngồi bên cạnh Uất Trì Ảnh Quân. Trong lúc anh đang im lặng nghỉ ngơi thì Di Hòa lại liên tục lải nhải bên tai:
" Ảnh Quân, Cố Hiểu Khê đó là người của bang Aryeh thật sao? "
Anh lười biếng, chỉ ừ một tiếng cho xong.
" Đúng là bất ngờ. Thảo nào cô ta ngang tàng như vậy. "
Vừa về đến khách sạn, Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê được bang chủ Tiger chuẩn bị cho hai phòng Suite. Cô được sắp xếp ở tầng 7, còn anh ở tầng 8. Cả hai phòng này được bang chủ Tiger chuẩn bị hơn một tuần để chào đón hai người đến Mã Lai. Từ vị trí của cả hai căn phòng có thể nhìn thấy cảnh đẹp từ bên ngoài. Cả hai phòng đều có một phòng ngủ và một phòng khách, ngoài ra còn có khu vực bếp, phòng ăn.
Tại phòng của Uất Trì Ảnh Quân, anh vừa vào phòng khách đã cho gọi James đến. Cứ nghĩ là anh bị thương, Bạch Lang tức tốc đi ngay. Còn chưa đầy năm phút, James đã đứng trước mặt Uất Trì Ảnh Quân.
" Cậu ngồi đi. "
" Dạ. "* James ngay lập tức ngồi xuống, đối diện với Uất Trì Ảnh Quân. Anh ta hỏi: " Lão đại, Ngài bị thương ở đâu sao? "* James vừa nghe nói là Uất Trì Ảnh Quân đã về đến khách sạn, trước đó cũng đã biết anh bị mai phục nên vừa nghe gọi đến phòng, James ngay lập tức mang theo chiếc hộp đựng dụng cụ y tế của mình.
*" Tôi không có bị thương. " *Uất Trì Ảnh Quân thản nhiên mà nói. James cũng không khỏi ngờ vực, nếu Ngài ấy không bị thương vậy tại sao lại gấp gáp gọi anh ta đến chứ? Vừa nghĩ xong, Uất Trì Ảnh Quân cũng lên tiếng:
" Tôi biết cậu không phải bác sĩ tâm lý nhưng cậu có biết phân tích tâm lý không? "
*" Tôi có học qua một chút. Không biết Ngài muốn tôi phân tích chuyện gì? " *
Uất Trì Ảnh Quân im lặng vài giây để sắp xếp lại những gì mình muốn hỏi. Khi đã nghĩ xong, anh liền lấy giọng:
" Tôi hỏi cậu, tâm trí tôi luôn xuất hiện một người. Mỗi lần tôi gặp cô ấy liền cảm thấy dễ chịu và lúc nào cũng muốn cô ấy ở cạnh tôi. Tôi càng không kiềm chế được tức giận nếu có kẻ muốn động vào cô ấy. Theo cậu, tôi bị bệnh gì? "
Bệnh này của Uất Trì Ảnh Quân thật khó để James đưa ra câu trả lời. Anh ta nghĩ ngợi vài giây rồi lấy tay đẩy mắt kính của mình, hít một hơi thật sâu để đỡ bối rối rồi trả lời tình trạng của Uất Trì Ảnh Quân:
" Lão đại, bệnh này của Ngài không cần dùng tâm lý học để phân tích cũng có thể biết được. Theo như những gì Ngài vừa nói, tôi có thể khẳng định một điều: Ngài đã yêu cô gái kia rồi. "
James vừa nói xong, trước mắt anh ta là gương mặt tối sầm của Uất Trì Ảnh Quân. Anh cố nuốt ngụm nước bọt trong cổ họng, không dám nói thêm lời nào.
Tại phòng của Cố Hiểu Khê, cô được Trần Điềm Điềm dìu vào phòng ngủ để nghỉ ngơi. Cô ngồi trên giường, còn Điềm Điềm ngồi bên dưới xem vết thương ở chân của cô.
" Cố gia, chân của Người bị bong gân rồi. Để tôi đi lấy nước đá chườm cho Người. " Cố Hiểu Khê gật nhẹ đầu.
Vừa đưa nước đá cho Cố Hiểu Khê thì cả hai nghe thấy tiếng chuông cửa, cô cho Trần Điềm Điềm ra mở cửa xem là ai đến.
James đứng ngoài cửa