Tại phòng riêng, Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê vui vẻ trò chuyện suốt buổi gặp mặt. Cả hai cũng xem như nói chuyện ăn ý, không có quá nhiều khoảng cách. Khi ý thức được đã không còn sớm, cả hai rời khỏi phòng, chuẩn bị quay về. Vừa bước ra ngoài, Ảnh Quân cùng Cố Hiểu Khê vô tình chạm mặt bốn người kia. Cả Di Hòa, Cố Khuynh Nhược, James và Trần Điềm Điềm cũng không ngờ sẽ gặp hai người họ ở King's Cafe. Trước tình huống không lường trước này, ai cũng có chút ngượng ngùng.
Cố Khuynh Nhược vừa thấy người đàn ông lạ bên cạnh Cố Hiểu Khê, cô di chuyển đến cạnh chị gái, tò mò: " Chị, đây là? " Khuynh Nhược nhìn sơ qua Uất Trì Ảnh Quân, rồi chuyển mắt sang Cố Hiểu Khê. Trong lòng cô không tránh khỏi ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Hiểu Khê thân thiết với nam nhân.
" Bạn chị, Uất Trì Ảnh Quân. " Cố Hiểu Khê vừa giới thiệu với Cố Khuynh Nhược xong, cô quay sang nói với anh:* " Đây là em gái tôi, Cố Khuynh Nhược."*
Vốn dĩ anh cũng không cần cô giới thiệu vì trước đó anh đã cho người điều tra về con gái nhà họ Cố.
Uất Trì Ảnh Quân đưa mắt nhìn Cố Khuynh Nhược, gật đầu chào hỏi như phép lịch sự, nhưng cũng rất nhanh quay sang nhìn Cố Hiểu Khê. Có lẽ không mấy ai có sức hút đối với Uất Trì Ảnh Quân như Hiểu Khê.
Cố Khuynh Nhược sau khi biết Ảnh Quân là bạn của Hiểu Khê, cô dùng ánh mắt cảnh giác, dò xét để đánh giá. Dáng người cao lớn rắn rỏi, dung mạo khôi ngô tuấn tú như được tạc tượng, vẻ ngoài cao ngạo lạnh lùng, ai cũng không được đến gần. Nhưng khi Ảnh Quân đứng cạnh Cố Hiểu Khê thì không khác gì một cặp tình nhân mặn nồng.
Khi rời khỏi King's Cafe, vì Cố Hiểu Khê và Trần Điềm Điềm đều không lái xe nên Uất Trì Ảnh Quân lệnh cho James đưa Trần Điềm Điềm về nhà. Còn về Cố Hiểu Khê và Cố Khuynh Nhược sẽ đi cùng xe với anh và Di Hòa.
Trên xe của Uất Trì Ảnh Quân, Di Hòa ngồi ghế lái còn anh ngồi ghế phụ bên cạnh, Cố Hiểu Khê và Cố Khuynh Nhược ngồi phía sau. Khi đến nhà họ Cố, Khuynh Nhược chào tạm biệt ba người họ rồi quay người đi vào nhà. Đợi đến khi cô an toàn vào nhà, Di Hòa mới phát hiện Cố Hiểu Khê vẫn còn ngồi trong xe, anh nhìn cô qua kính chiếu hậu, vẻ mặt có chút trầm ngâm khó đoán, hỏi:
" Sao cô không vào nhà cùng cô ấy? "
" Đây không phải là nhà của tôi. " Cố Hiểu Khê điềm nhiên như không, đáp lời. Di Hòa *" Hả?" *một tiếng thật lớn, dường như chưa hiểu vấn đề.
" Vậy nhà cô ở đâu? " Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa đưa mắt nhìn nhau ngạc nhiên, hóa ra chị em hai người không sống cùng nhau.
Sau khi được Cố Hiểu Khê chỉ đường, Di Hòa cũng lần theo địa chỉ đó rồi đưa cô về. Đến căn hộ nơi Cố Hiểu Khê ở, cô chuẩn bị bước xuống xe, Ảnh Quân quay đầu ra ghế sau, hiếu kì: " Cô sống một mình sao? "
" Một mình. " Cố Hiểu Khê ngước nhìn anh, nhẹ nhàng đáp rồi cong môi nở nụ cười.
Cô cảm ơn hai người, sau đó nhanh chóng di chuyển vào trong. Khi bóng dáng Cố Hiểu Khê đã không còn trong tầm mắt, Uất Trì Ảnh Quân vẫn không ngừng nhìn về hướng cô đã đi. Một lúc lâu sau, Di Hòa ngồi bên cạnh cũng chẳng còn kiên nhẫn nên lên tiếng hỏi: " Cô ta đi lâu rồi, cậu nhìn đã đủ chưa? "
Uất Trì Ảnh Quân nhìn Di