Cô lại típ tục bò tường, bò một hùi lại lọt lên sân thượng, cô nhìn bốn phía lại thấy phía bên góc phải sân thượng có một miếng kính mà trên miếng kính lại có một tia sáng xanh phát ra...nếu không nhìn kĩ thì sẽ không thấy được tia sáng xanh đó..
Cô chạy lại gần ngồi chồm hổm híp mắt nhìn tia sáng xanh đó...
- Wa...thật là đẹp! Nó ở đâu ra thế nhỉ...?
Cô lần mò theo đường ánh sáng nhìn xuống chỉ thấy dưới miếng kính có một mảnh vãi bị rách một lổ nhỏ mà ánh sáng xanh đó được chiếu ra từ cái lỗ đó...
Cô tò mò gở miếng kính lên rút miếng vải ra thì bất chợt một ánh sáng cực mạng lóe lên, cô bất động nhắm chặt mắt một lúc sau cô mở mắt ra thì thấy bên dưới là một căn phòng bí mật, bao quanh toàn vách tường không có cửa sổ chỉ có duy nhất một lối vào được nguy trang bằng tấm kính mà cô mới gở lên..
Tiểu Ngưu trề môi đánh giá lối vào..
- " Cái cửa này vốn dĩ là một tấm kính được đắp xi-măng lên và cắt hình vuông nho nhỏ để làm lối vào, mà người vào phải đạt tiêu chuẩn mỏng manh và linh hoạt...chỉ cần chút bất cẩn các đường kính sắc bén kia sẽ cắt rách da thịt...sẽ chảy máu, máu nhỏ xuống và rồi...
Nghĩ tới đây cô ló đầu nhìn vào bên trong không ngoài dự đoán bên trong có rất nhiều tia la dia bảo vệ, chỉ cần một giọt máu chảy xuống sẽ có hệ thống tự bảo vệ là bốn cây súng được lắp bốn góc trong phòng...
Tiểu Ngưu gãi gãi đầu típ tục bỉu môi..
- Viên đá xanh kia đẹp quá...nhưng mà sao nhìu thứ quấn quanh nó thế???
Cô đứng dậy quay đầu đi..nhưng mà...
- " Không đi được a..viên đá kia thât đẹp..."
Cô chạy lại nhìn viên đá xanh..
- Tiểu Phi...nói không được mượn đồ tùm lum khi không có mục đích nha...!!
Cô lại phân vân nhìn chằm chằm viên đá đầu nhỏ suy nghĩ...
- Mục đích sao???...
Mắt soay chuyển tròng mắt sáng lên cô cười hề hề một mình..
- Á...à...vậy mục đích đem về cho Tiểu Thần Thần mượn a...!!!^^
Cô gật gù tỏ vẻ mình đúng...cô lôi đâu ra một tờ giấy, một cây bút, một đôi bao tay mỏng làm từ cao su và một hộp lens, động tác thuần thục đeo lens trag bị bao tay, lấy tốc độ nhanh nhất cô nhảy xuống cái cửa kia nhờ vào lens được chế biến đặt biệt cô có thể nhìn thấy các đường tia la dia xung quanh mình, cô nhanh nhẹn như người không xương luồng lách qua các đường tia la dia đến gần viên đá xanh mắt cô cũng theo nó mà sáng long lanh..
- A...hình dạng nó rất giống..giống cái gì nhỉ.??
Như nhớ ra gì đó nhưng nghĩ mãi mà không ra cô dứt khoát không nghĩ nữa, dù sao tình trạng lúc nhớ lúc không này của cô xảy ra rất nhiều lần rồi...Cô giơ tay tính lấy viên đá nhưng giữa chừng lại dừng lại mắt cô liếc ngang liếc dọc, xác định k có camera cô mới mỉm cười chụp lấy viên đá xanh, thoăn thoắt đi ra ngoài còn không quên để lại tờ giấy lại nơi đặt viên đá với dòng chữ..
- " MƯỢN NKA "
Cô hí ha hí hửng cõng con búp bê gỗ về lại phòng, trên đường về cô lại đi ngag qua cánh cửa sổ không đóng kia, nhưng lần này khác..trong phòng không im lặng như lúc nãy mà giờ lại phát ra tiếng rên rỉ kèm theo đó là tiếng thở dốc của đàn ông, cô tò mò lấp ló ngóng