Lăng Tử Thần nói xong liền cười hiếp cả mắt, xoay người đi ra ngoài.
Ở trong thư phòng vang lên hai tiếng nuốt nước miếng " Ực " rõ rệch. An phận thủ thường nãy giờ Long Phượng Ca lên tiếng.
- Hai anh, không sao chứ?
Hàn Hạo Thiên, Hoa Vũ Dực cười khổ:
- Không sao, còn sống.
Dưới phòng ăn, sau khi ăn xong cơm sáng Tiểu Ngưu lại đi xung quanh nhà, lúc đi ngang qua một căn phòng cô nghe được trong phòng có tiếng nói chuyện nhưng không nghe thấy tiếng trả lời. Tính tò mò trỗi dậy Tiểu Ngưu lại lần mò tới cánh cửa sổ phòng, cô hoan hô một tiếng.
- Tốt quá! Không có đóng cửa nha.
Dường như người trong phòng không nghe thấy tiếng Tiểu Ngưu nói vẩn đứng nói chuyện một mình. Tiểu Ngưu lém lỉnh trèo lên cánh cửa sổ cao hơn mình 1 cái đầu kia, hai tay nhẹ nhàng nắm thanh cửa sổ, cô chỉ đưa nửa cái đầu lên để hai con mắt có thể nhìn thấy mọi thứ trong phòng.
Bên trong phòng Tiểu Ngưu nhìn thấy Hắc Báo cầm một vật vòng tròn nhỏ nhỏ trên vật tròn nhỏ có một viên đá màu trắng phát sáng, đằng trước là một tấm kính lớn. Hắc Báo đứng đối diện với tấm kính giơ vật tròn tròn lên nói:
- Loli, anh muốn là tất cả của em, em có đồng ý làm bà nội nhỏ của anh không?
Đu trên cửa sổ, Tiểu Ngưu chớp chớp mắt nói nhỏ:
- Em có đồng ý làm bà nội nhỏ của anh sao?
Nghĩ nghĩ Tiểu Ngưu gật đầu lại típ tục nhìn.Vài phút sau lại thấy có tiếng gõ cửa phòng, chỉ thấy Bạch Hổ mở cửa đi vào thì thầm gì đó rồi hai người liền rời đi.
Nhìn hai người đã rời đi, Tiểu Ngưu liếc mắt tới cái hộp nhỏ trên bàn gần tấm kính. Trong phòng yên lặng, bên cửa sổ phòng có một thân ảnh nhỏ nhắn đang leo vào, lọt được vào bên trong phòng Tiểu Ngưu liền chạy tới gần chiếc nhẫn đang sáng kia.
- "Thật đẹp a, nhưng mà nó không giống viên đá kia a."
Suy nghĩ một lúc Tiểu Ngưu liền ngồi bẹp xuống sàn nhà, lấy con búp bê gỗ mang trên lưng xuống, cầm cái đầu búp bê gỗ Tiểu Ngưu xoa xoa một chút liền nghe tiếng.
- " Lách...cách "
Bên trong đầu búp bê gỗ được đục khoét rỗng, bao quanh là bồng gòn. Tiểu Ngưu nhắm một mắt nhìn vào, cô nở nụ cười mỉm.
- Vẩn còn a...
Rồi liền đổ hết những thứ bên trong ra. Viên pha lê xanh cũng theo đó rớt ra, vừa gặp được ánh điện trong phòng viên pha lê xanh liền phát sáng. Cô hắc hắc cười xoa xoa cái mũi mình.
Tiểu Ngưu giơ tay nhặt lấy chiếc nhẫn nằm dưới đất thuận tiên nhặc luôn viên pha lê xanh, cô đi tới trước tấm kính bắt chướt bộ dạng Hắc Báo giơ tay cầm chiếc nhẫn lên nói:
- Em có đồng ý làm bà nội nhỏ của anh sao?
Nói xong liền nhìn chằm chằm vào cái nhẫn không chớp mắt. Chiếc nhẫn vẩn lấp lánh nhưng cô lại cảm thấy không hài lòng. Cất đi chiếc nhẫn Tiểu Ngưu lại giơ viên phá lê xanh lên típ tục:
- Em có đồng ý làm bà nội nhỏ của anh sao?
Ánh