Tối đến, Hạ Liên đọc truyện cho Tuyết Vi nghe rồi hôn lên trán cô ra khỏi phòng.
Tuyết Vi cũng đã ngủ được đâu.
Cô nhìn lên trần nhà được chiếc đèn ngủ chiếu lên hình bông hoa rồi ngôi sao.
Cô tủm tỉm cười đếm sao.
Bỗng chợt một bóng người lướt qua cửa phòng cô.
Tuyết Vi vẫn chả nhận ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cạch!
Bóng đen đó mở cửa sổ của phòng Tuyết Vi nhảy vào trong phòng.
Tuyết Vi nghe thấy tiếng động ngẩng lên nhìn thì...
- A anh Ngạo Thần.- Tuyết Vi vui mừng cười nói to.
Ngạo Thần đến giữ miệng cô lại tránh để cô nói to sẽ đánh động đến Hạ Liên và Đường Lục Quân.
- Suỵt! Em nói nhỏ một chút thôi.
- Anh Ngạo Thần đi đâu vậy?
- Đến tìm em chứ sao.
- Sao lại đến tìm Vi.
- Ai nói em không về nhà ngủ với anh.
- Nhưng anh nói cho Vi ngủ ở đây mà.
- Ừ thì...!Thôi em đừng nói gì nữa.
Ngạo Thần nói xong nhảy liền lên trên giường nằm cùng với Tuyết Vi.
- Anh ngủ đây với Vi sao?- Tuyết Vi bất ngờ hỏi.
- Ý em là không muốn cho anh ngủ cùng sao?- Ngạo Thần nhướn lông mày dậm hỏi.
- Không có a.
Vi thích ngủ với anh.- Tuyết Vi nói xong ôm chặt lấy Ngạo Thần ngước mặt lên mỉm cười với anh.
- Em cứ đáng yêu như vậy, anh không thể kiềm chế được bản thân mình mãi đâu cô bé ạ.- Ngạo Thần véo má Tuyết Vi nói.
- Là sao a?- Tuyết Vi ngây ngô hỏi.
Ngạo Thần mỉm cười gian tà, cúi xuống luồn tay qua gáy Tuyết Vi tay kia giữ lấy mặt cô hôn mạnh mẽ.
Nụ hôn sâu còn dài, Tuyết Vi khó thở muốn đẩy Ngạo Thần ra mà cũng không được.
Ngạo Thần kinh nghiệm dày dặn đầu lưỡi di chuyển linh hoạt trong khoang miệng Tuyết Vi để cô không kịp phản kháng.
Đợi đến khi anh thỏa mãn mới rời bỏ môi của Tuyết Vi...
- Là như vậy đó biết chưa?- Ngạo Thần gian tà cười.
Tuyết Vi gật gật đầu giống như đã hiểu.
Ngạo Thần nhìn xuống dưới người Tuyết Vi anh nuốt khan, rồi đi vào nhà tắm.
Một lúc sau mới ra khỏi phòng tắm.
Tuyết Vi đã ngủ từ bao giờ, anh mỉm cười nhìn cô rồi trèo lên giường ôm Tuyết Vi vào lòng rồi ngủ.
Chắc anh phải đưa cô về nhà mình sớm hơn, chứ để cho Hà Liên và Đường