Editor: Hyna Nguyễn
------------------------------
"Đã tốt chưa? Có cần giúp một tay không?"
Giang Yên Nhiên đều đã đi vào rồi trong hơn mười phút còn chưa có đi ra, Diệp Oản Oản không nhịn được thúc giục hỏi.
Trong phòng rửa tay truyền tới âm thanh lúng túng của Giang Yên Nhiên " Oản Oản, tớ muốn đi đổi lại bộ khác bộ này làm tớ thấy là lạ sao á!"
Diệp Oản Oản quả thực không kịp đợi, trực tiếp đẩy cửa ra liền tiến vào.
Thấy thay quần áo xong Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản nhất thời sững sốt.
Mặc dù biết Giang Yên Nhiên khẳng định mặc sẽ thích hợp, nhưng vẫn bị cái vẻ tươi đẹp này muốn nhìn đến thật lâu nói " tớ đi a! Biết dáng người cậu rất được! Không nghĩ tới tốt như vậy!"
Bình thường Giang Yên Nhiên rất thích mặc cái loại quần áo rộng rãi thoải mái mang hơi hướng văn nghệ, cho nên căn bản là không nhìn ra vóc người, mà cái bộ quần áo cắt xén này lại đem tất cả ưu điểm của Giang Yên Nhiên nổi bật lên.
Diệp Oản Oản nghĩ tới đây là bộ đồ Giang mẹ đưa cho con gái mình nhân dịp lễ trưởng thành mười tám tuổi, nhất thời cảm thấy đúng là thật thích hợp.
Nhìn Giang Yên Nhiên trong kiếng, Diệp Oản Oản có loại cảm giác của thiếu nữ phá kén thành bướm.
"Cậu lại trêu ghẹo tớ rồi! " Giang Yên Nhiên giận đến giậm chân.
Nhìn Giang Yên Nhiên cái bộ dáng xấu hổ này, Diệp Oản Oản bật cười " tớ nói là lời nói thật có được hay không?"
Mặc dù bây giờ Giang Yên Nhiên tuổi tác còn nhỏ, tính tình ngang ngược nữ vương khí tràng còn chưa có được ngay, nhưng như bây giờ giống như nụ hoa chớm nở, đồng thời mang theo ý vị của người đàn bà kiều mỵ cùng thiếu nữ thanh sáp, càng là động lòng người.
"Yên tâm đi, tin tưởng tớ, không có chút nào kỳ quái, chẳng qua là chính cậu không có thói quen này mà thôi! Phải nói kỳ quái cũng là kiểu tóc cùng phong cách khí chất của cậu quả thực không xứng, hiện tại thu thập đồ vật, tớ cùng cậu đến tiệm làm tóc!"
"Cậu chắc chắn chứ?"
"Một trăm hai chục ngàn phút chắc chắn, muốn tớ ở hiện trường đối với cậu biểu lộ 10 ngàn chữ sao?"
"Được rồi..."
"Đi thôi đi thôi!"
Nhanh chóng thu thập một chút, Diệp Oản Oản không kịp chờ đợi đem Giang Yên Nhiên kéo ra khỏi cánh cửa. Bởi vì vào lúc này cơ hồ tất cả mọi người đều tụ tập ở sân bóng rổ của trường học chuẩn bị xem so tài, cho nên những địa phương khác cơ hồ cũng không có người.
Đến tiệm làm tóc.
Diệp Oản
Oản để cho thợ hớt tóc nghiêm khắc dựa theo yêu cầu của mình giúp Giang Yên Nhiên làm một kiểu tóc.
Thợ hớt tóc vốn đang thật không nhịn được Diệp Oản Oản ra vẻ hiểu biết quơ tay múa chân, chờ sau cùng khi thấy kết quả, nhất thời không nói nên lời.
Trong kiếng nữ hài thay đổi mái tóc đen dài thẳng, một con dài tới xương quai xanh mật ong màu trà rối bù hơi cuộn, để cho cả người cô đều trở nên tươi đẹp thời thượng.
Vốn là hắn còn cảm thấy xương quai xanh cái này chiều dài làm người ta lúng ta lúng túng, cũng không hiểu Diệp Oản Oản trong miệng nói "Ngủ không tỉnh quyển " là ý gì, không nghĩ tới lấy ra hiệu quả tốt như vậy.
Chẳng qua là đổi một kiểu tóc, lại để cho cô bé trước mắt giống như biến thành một người khác, để cho người khác hoàn toàn không dời mắt nổi.
"Tiểu cô nương, cô có thể a! Ở đâu thấy cái này kiểu tóc? Quả thật đẹp mắt! " thợ hớt tóc không tiếc lời nói khen ngợi, bất quá để cho hắn không nghĩ ra là, nhìn cô bé này thẩm mỹ còn rất khá, thế nào đem chính mình cho phối thành như vậy?
Giờ phút này, Giang Yên Nhiên nhìn chính mình trong kiếng, thật lâu cũng đều chưa tỉnh hồn lại. Cô đối với chính mình vẫn rất không có tự tin, biết việc của Tống Tử Hàng cùng Trầm Mộng Kỳ xong, càng là cơ hồ lâm vào đầm lầy tự ti, cuối cùng cho là Diệp Oản Oản là đang an ủi mình, cô cho tới bây giờ không biết, mình nguyên lai cũng có thể có phương diện như thế...
"Như thế nào? Có phải hay không bị chính mình đẹp đến mức dọa sợ? " Diệp Oản Oản cười.
"Rất đẹp mắt. " Giang Yên Nhiên thành thực gật đầu, dù sao cũng là con gái, thấy chính mình biến hóa được người khác coi trọng, tâm tình đều biến hóa khá hơn.