Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Mấy người nghệ sĩ kia còn đang nghị luận ầm ỉ nhưng khi nhìn thấy Từ Minh đi vào, ngay lập tức những âm thanh đó liền biến mất.
Từ Minh bề ngoài rất ưu tú, dung mạo vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của công chúng hiện tại, cao 1m80, khí chất cũng không có chỗ nào có thể xoi mói được, lại cộng thêm kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ nên mấy năm gần đây trong vòng giải trí này thế lực cùng nhân khí càng liên tục tăng lên.
Từ Minh nhanh chân đi vào bên trong phòng quay phim, lộ ra vẻ khoe khoang trên mặt, cặp ánh mắt ngạo khí kia quét một vòng về bốn phía, sau đó người đại diện ở sau lưng cùng với hắn ý cười đầy mặt nói: “A minh, Tống đạo diễn bọn họ còn chưa tới, cậu ở đây chờ chốc lát đi.”
Từ Minh nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt lướt qua mấy người Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản phía xa xa kia, đỉnh lông mày không khỏi khẽ nhíu một cái.
Người đại diện cũng phát giác ra tầm mắt của Từ Minh, thuận theo nhìn sang, thấp giọng nói: “A minh, Lạc Thần bọn họ hôm nay cũng tới rồi, đoán chừng cũng là đến thử máy cho vai diễn nam hai này nha.”
“Tôi biết rồi.” Từ Minh tùy ý nói.
Dứt lời, Từ Minh chợt hướng về vị trí của Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản đi tới.
Lạc Thần đang điều chỉnh tâm tính, chuẩn bị đợt thử máy kế tiếp, chợt nhìn thấy Từ Minh mang theo người đại diện đi tới, đáy mắt hơi lóe lên, theo bản năng nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản vẫn hết sức bình tĩnh đưa cho Lạc Thần một ánh mắt chớ nóng vội, ngay sau đó nhìn về phía Từ Minh đang từng bước đi tới phía của mình.
Chỉ cần dựa vào dáng vẻ bề ngoài mà nói, Từ Minh có thể nói là tương đối xuất sắc, kiếp trước trong 《 Kinh Long 2》 Lâm Lạc Trần là do hắn đảm nhiệm việc diễn xuất, Từ Minh tuy là mượn ưu thế từ phía nhà đầu tư, nhưng kỹ thuật diễn xuất của hắn coi như không tệ, kiếp trước sau khi vào 《 Kinh Long 2》 liền tiến lên một tầng cao mới.
Chỉ bất quá…
Nếu chỉ dựa vào kỹ thuật diễn xuất mà nói thì Từ Minh so với Lạc Thần còn kém không ít.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Diệp Oản Oản dám để cho Lạc Thần đi tranh đoạt vai diễn của nhân vật Lâm Lạc Trần lần này.
“Lạc Thần” Từ Minh đi tới trước mặt Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản, đỉnh lông mày hơi nhíu, trong ánh mắt lộ ra một cổ cao ngạo.
“Anh Từ.” Lạc Thần so với Từ Minh nhỏ hơn một tuổi, mặc dù trước kia chưa từng tiếp xúc nhưng khách khí một phần cũng là
điều nên làm.
Từ Minh khẽ mỉm cười nói: “Lạc Thần năm đó cậu tham gia diễn xuất trong 《 Kinh Long 》 tôi có xem qua, rất là kinh diễm, Lâm Lạc Trần – tôi cũng rất thích nhân vật đó.”
Lạc Thần đáy mắt khá hơi kinh ngạc, Từ Minh lại có thể tán dương chính mình sao, tuy hoài nghi nhưng Lạc Thần chỉ có thể khách khí chuẩn bị đáp lời.
Nhưng còn chưa chờ Lạc Thần nói gì, Từ Minh chợt chuyển đề tài nói: “Bất quá đã nhiều năm như vậy, cậu đều không có tái diễn qua bất kì vai diễn nào, bây giờ lại muốn lần nữa tham diễn 《 Kinh Long 2》, không biết phương diện kỹ thuật diễn xuất như thế nào rồi a…”
Nói xong, Từ Minh liền từ trên xuống dưới quan sát Lạc Thần một phen, cười một tiếng rồi nói: “Đều là diễn viên, tôi rất rõ ràng, mấy năm không diễn xuất, kỹ thuật diễn xuất tất nhiên sẽ xuống dốc đáng kể, bất quá cậu yên tâm đi, mặc dù vai diễn Lâm Lạc Trần này cậu sợ là không chống đỡ nổi, nhưng trong 《 Kinh Long 2》 tìm một vai quần chúng cá biệt cũng không phải là không thể.”
Từ Minh nói lời này tựa như rất là khách khí nhưng trong đó vẫn mang theo chút ít châm chọc.
Bên cạnh mấy nghệ sĩ đang đứng xem kịch vui tất nhiên nghe được ý tứ trong giọng nói đầy châm chọc của Từ Minh, đây không phải là rõ ràng giễu cợt Lạc Thần đã không còn kỹ thuật diễn xuất như trước nữa cho nên việc tới tham gia náo nhiệt trong 《 Kinh Long 2》 là không cần thiết nữa sao.
“Từ Minh nói không có sai a, Lạc Thần đều đã biến mất bao lâu rồi, hắn không phải là lấy cớ đã diễn qua Kinh Long trong quá khứ để tới đây cạnh tranh vai diễn với Từ Minh sao?”
“Nếu nói đúng như vậy thì hắn cũng không tự biết sức mình rồi, hắn thật sự cho là mình có danh tiếng của đội ngũ ban đầu thì liền có thể chắc chắn thắng được cuộc cạnh tranh ngày hôm nay sao? Hắn ta cũng không nhìn một chút… Hắn hiện tại, bất luận là kỹ thuật diễn xuất, nhân khí hay là bối cảnh, có cái nào có thể so với Từ Minh được chứ!”