Phường Cừ?
Khi người đàn ông này đến trước mặt bọn họ, tháo kính râm ra, Đường Tâm Nhan mới vô cùng kinh ngạc.
Đôi mắt sáng lên, nhìn người đứng bên cạnh Cố Nhiễm Nhiễm.
“Anh… Anh chắc anh không phải là nam chính chứ?”
Đường Tâm Nhan hoàn toàn bất ngờ hỏi Cố Nhiễm Nhiễm.
Cố Nhiễm Nhiễm dang hai tay.”Không sai, là anh ấy, chủ đầu từ rất hài lòng với nam chính, cho nên… cho nên…”
Cố Nhiễm Nhiễm mỉm cười nói.
“Sao thế? Không thích tôi làm nam chính sao? Mặc dù chúng ta đã lâu không làm việc với nhau, nhưng tôi có thể khẳng định với cô rằng kỹ năng diễn xuất của tôi không hề thụt lùi.”
Phượng Cừ ngồi đối diện với hai người, nửa đùa nửa thật nói.
“Kỹ năng diễn xuất của anh đầy trên mạng, tôi biết rất rõ.”
Phường Cừ là đối tượng hợp tác của mình, Đường Tâm Nhan thật sự vô cùng vui vẻ và quen thuộc với người bạn diễn này, bớt đi khó khăn, điều này càng khiến quá trình làm việc của cô sau này có thể càng vui vẻ, tự do hơn.
“Tâm Nhan, cô có chắc lần comeback này sẽ không khó khăn gì chứ? Dù sao thì người đàn ông của cô, có thể… không phải là một người đàn ông bình thường.”
Phượng Cừ mở miệng hỏi, vấn đề mà anh đặt ra cũng là tiếng lòng của Cố Nhiễm Nhiễm.
Đường Tâm Nhan hít sâu một hơi.
“Tôi chỉ muốn lấy lại tự tin của mình, cho nên đây là cơ hội rất tối, về chuyện anh ấy có đồng ý hay không, sẽ không thể nào thay đổi được quyết định của tôi, Nhiễm Nhiễm, cô có thể mang hợp đồng ra.”
Mặc dù là chị em với nhau nhưng vẫn nên làm theo trình tự, Đường Tâm Nhan cũng không hề xem nhẹ.
“Cô chắc chắn có thể đối phó với người đàn ông của cô chứ?”
Cố Nhiễm Nhiễm hỏi lại một lần nữa, mặc dù cô rất muốn Đường Tâm Nhan giúp mình quay trở lại công việc, nhưng… cũng không hy vọng vì chuyện của mình mà khiến vợ chồng của họ xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào.
“Yên tâm đi, bây giờ anh ấy không có thời gian để ý đến tôi, có lẽ lúc này đã có người bên cạnh anh ấy.” Lúc nhắc đến Mặc Trì Úy, giọng điệu của Đường Tâm Nhan có chút u ám.
“Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, về chuyện hợp đồng, chúng tôi cũng không vội.”
Cố Nhiễm Nhiễm cũng không vội lấy hợp đồng ra, mà chỉ cười cười rồi nói.
“Phượng Cừ, anh đang nhìn gì thế?” Phát hiện ra Phượng Cừ từ nãy đến giờ cứ cười cười nói nói, bây giờ chỉ nhìn về một hướng, khiến Cố Nhiễm Nhiễm có chút ngạc nhiên.
“Tâm Nhan, rắc rối… rắc rối của cô đây.”
Phượng Cừ nói.
Nhìn theo hướng của Phượng Cừ, Cố Nhiễm Nhiễm và Đường Tâm Nhan thấy Mặc Trì Úy đang bước vào nhà hàng.
“Người đàn ông của cô vẫn đẹp trai như cũ, sức quyến rũ này nếu để anh ấy vào showbiz thì người đàn ông như tôi chắc chắn không đùa được đâu.”
Phường Cừ nói.
Đường Tâm Nhan không ngờ rằng, sau nhiều ngày không gặp lại thấy Mặc Trì Úy ở đây.
Hình như Mặc Trì Úy không thấy bọn họ, đi thẳng đến bàn đã đặt, nhân viên của nhà hàng lập tức đến trước mặt anh, nở một nụ cười kính cẩn.
Cả người đều cho rằng, chắc chắn Mặc Trì Úy sẽ đén bàn đặt, nhưng không ngờ anh lại để biển đặt bàn của mình ở bàn đối diện của mình.
Chẳng lẽ còn có người nào khác nữa sao?
Hành động này của Mặc Trì Úy, khiến cả người đều có cùng một suy nghĩ.
“Người đàn ông của cô chắc sẽ không tính cho cô bất ngờ đấy chứ, lát nữa sẽ gọi điện cho cô đó?” Cố Nhiễm Nhiễm ngồi trước mặt Đường Tâm Nhan, không hỏi tò mò nói.
Không phải chứ? Anh ấy định gọi cho mình sao?
Theo quán tính Đường Tâm nhan nhìn vào điện thoại để trên bàn, thế nhưng… thế nhưng đợi một lúc lâu rồi mà điện thoại vẫn không reo lên.
Ánh mắt của ba người nhìn chằm chằm về phía Mặc Trì Úy, cho nên bọn họ thấy rất rõ, khoảng mười phút sau, một người phụ nữ khoác lên mình chiếc váy trắng dài đến mắt cá chân đang ngồi đối diện với Mặc Trì Úy.
“Người phụ nữ đó là ai?” Cố Nhiễm Nhiễm cau mày, không ngờ rằng Mặc Trì Úy ại có hẹn với con gái.
Nhìn thấy người phụ nữ đó, trái tim Đường Tâm Nhan dường
như lập tức rơi từ trên thiên đường xuống địa ngục.
Lại là người phụ nữ đó, người phụ nữ đang mặc áo sơ mi của anh ấy.
Xem ra gần đây bọn họ vẫn luôn liên lạc với nhau, có lẽ mình có thể… bỏ cuộc được rồi.
“Nhiễm Nhiễm, đưa hợp đồng cho tôi.”
Đường Tâm Nhan nhìn Cố Nhiễm Nhiễm, đối mắt phượng sáng lên đầy vẻ kiên định, khiến, sự kiên định mà Cố Nhiễm Nhiễm không thể tưởng tượng nổi.
“Tôi giúp cô hỏi rõ rnagf.”
Cố Nhiễm Nhiễm đứng dậy, xông về phía Mặc Trì Úy.
“Không cần.” Đường Tâm Nhan ôm lấy Cố Nhiễm Nhiễm, sống chết không cho cô đi qua.
“Tâm Nhan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Đối diện với sự quan tâm thăm hỏi của Cố Nhiễm Nhiễm, Đường Tâm Nhan nhếch đôi môi đỏ mỏng đầy gợi cảm của mình lên.
“Nhiễm Nhiễm, bây giờ cô xông đến chất vấn anh ấy, sẽ chỉ càng làm tôi thêm xấu hổ, nếu như cô còn xem tôi là chị em, thì đưa hợp đồng cho tôi, tôi.. tôi muốn bắt đầu lại.”
Sự kiên trì của Đường Tâm Nhan khiến Cố Nhiễm Nhiễm không còn cách nào khác, chỉ đành lấy hợp đồng ra để trước mặ Đường Tâm Nhan.
Đường Tâm Nhan không hề xem nội dung mà đặt bút ký tên, lúc đặt bút xuống Đường Tâm Nhan mới cảm thấy nhẹ nhõm.
“Chúng tôi đi nào.”
Đường Tâm Nhan ký vào hợp đồng để trước mặt Cố Nhiễm Nhiễm, nhàn nhạt nói.
“Được.
Cố Nhiễm Nhiễm và Phượng Cự hiểu rất rõ lúc này Đường Tâm Nhan rất đau lòng, cho nên không hề chần chừ, lập tức thanh toán rời khỏi nhà hàng.
Vì Phượng Cừ vẫn còn chuyện để xử lý nên sau khi rơi khỏi nhà hàng liền chia tay với Đường Tâm Nhan và Cố Nhiễm Nhiễm.
“Muốn tôi đưa về không?” Thấy ánh mắt của Đường Tâm Nhan cú hướng về cửa sổ cửa nhà, Cố Nhiễm Nhiễm không khỏi lo lắng..
“Tâm Nhan, đi dạo với tôi đi, tôi muốn mua một ít đồ.”
Không Đường Tâm Nhan về nhà, Cố Nhan Nhan đi bên cạnh năn nỉ.
“OK, sếp.”
Cố Nhiễm Nhiễm thân thiết ôm lấy cánh tay Đường Tâm Nhan vui vẻ đi về phía siêu thị.
“Cái này thế nào?” Đường Tâm Nhan đến khu quần áo nữ, ngay lập tức thích một chiếc váy màu cam, trước đâu cô chưa bao giờ thử màu nổi như vậy.
“Không tồi.”
Cố Nhiễm Nhiễm là người rất thời trang, luôn có phong cách độc đáo riêng, cô liên lục chọn mấy bộ váy phiên bản giới hạn, buồn bực đặt vào tay Đường Tâm Nhan.
“Vào thử đi, tôi giúp cô xem.”
Cố Nhiễm Nhiễm hối cô, nở một nụ cười ngọt ngào.
“Nhiều thế sao?” Thấy mấy bộ quần áo trên tay, Đường Tâm Nhan giật nảy mình.
“Đương nhiên, đây chỉ là một phần nhỏ trong lần comback này của cô.” Cố Nhiễm Nhiễm vừa nói vừa đẩy cô vào phòng thay đồ.
Đường Tâm Nhan phải thừa nhận rằng, mắt thẩm mỹ của Cố Nhiễm Nhiễm rất xuất sắc, mỗi bộ đồ mà cô chọn dường như đều được thiết kế dành riêng cho cô, tôn lên vóng dáng đầy tự hào của cô.
“Tiếng gì thế? Sao ồn quá vậy?”
Đường Tâm Nhan đang thay đồ, đột nhiên bên ngoài lại ồn ào, cô nhíu chặt mày.
Nhân viên đang giúp cô thử đồ, bước ra khỏi phòng, không tốn nhiều công sức quay trở lại bên cạnh Đường Tâm Nhan.
“Bạn của cô cãi nhau với một người phụ nữ bên ngoài.”
Cô nhân viên nói.