Phượng Cừ đã sớm đoán được ý muốn của Đường Tâm Nhan, vì vậy anh ta không đưa ngay cho cô một câu trả lời chắc chắn.
Đường Tâm Nhan đã đợi câu trả lời của Phượng Cừ, nhưng đợi một lúc lâu, ngoại trừ việc ánh mắt anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình, Đường Tâm Nhan không thấy anh ta nói gì cả.
Điều này làm cho Đường Tâm Nhan sốt ruột, lông mày khẽ nhíu lại.
Trong lúc thất vọng, cô lại hé môi đỏ mọng gợi cảm.
“Phượng Cừ, tôi đang đợi câu trả lời của anh, tôi hy vọng anh có thể… giúp tôi một lần.” Giọng của Đường Tâm Nhan như đang cầu xin.
Trước lời cầu xin của cô, Phượng Cừ cười nhạt.
“Tâm Nhan, tôi cũng muốn giúp cô, nhưng… tôi xin lỗi, không dễ gì thực hiện tất cả các cảnh quay trong vòng hai ngày.
Tôi… không thể làm được.”
Phượng Cừ nói, ánh mắt đen tối với một tia sáng vẫn trói chặt cơ thể Đường Tâm Nhan.
“Thật sự không thể giúp tôi một lần sao?”
Mặc dù đã sớm đoán được Phượng Cừ sẽ không đồng ý dễ dàng như vậy, nhưng lời từ chối của anh ta vẫn khiến Đường Tâm Nhan thất vọng.
Phượng Cừ lại hé mở đôi môi mỏng gợi cảm.
“Tâm Nhan, điều chúng ta muốn là chất lượng.
Nếu chúng ta thực hiện tất cả các cảnh quay trong vòng hai ngày, cảm xúc của chúng ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Hình tượng lúc đó không thể khiến khán giả hài lòng, vì vậy tôi không
thể đồng ý với đề nghị của cô được.”
Phượng Cừ lại lần nữa ‘danh chính ngôn thuận’ từ chối Đường Tâm Nhan.
Nhìn thấy Phượng Cừ vô cùng kiên định, không dễ thay đổi ánh nhìn của mình, Đường Tâm Nhan gật đầu.
“Ngành giải trí là một vòng tròn, tôi không tin, không có lúc anh không cần sự sự giúp đỡ của tôi, được, một tuần thì một tuần, hy vọng anh Phượng có thể nắm vững tiêu chuẩn nghề nghiệp, đừng cố ý biểu hiện không tốt.”
Sau khi Đường Tâm Nhan nói những lời này một cách lạnh lùng, liền đi về hướng Cố Nhiễm Nhiễm.
“Tâm Nhan…” Phượng Cừ không ngờ tới, cô sẽ rời đi như vậy, mà với một giọng điệu không hài lòng chút nào.
Đối với tiếng hét của Phượng Cừ ở sau lưng, Đường Tâm Nhan không thèm để ý, một người cố tình gây khó dễ cho mình, không cần thiết phải quan tâm, không phải sao?
Nhìn thấy gương mặt không có biểu cảm gì của Đường Tâm Nhan quay lại, Cố Nhiễm Nhiễm cũng có thể đoán được kết quả.
“Anh ta không đồng ý, sớm trong dự đoán của chúng ta rồi, không cần phải cầu xin nữa, tớ lại đi thương lượng với biên kịch một chút, xem xem có thể cắt bớt cảnh quay này đi không.”
Cố Nhiễm Nhiễm an ủi Đường Tâm Nhan đang buồn bã.
“Bỏ đi, vẫn là đừng cắt đi, tớ sẽ cố gắng hết sức hợp tác, về phần Trì Úy, tớ tin anh ấy sẽ hiểu cho tớ.”
Biết là bộ phim này rất quan trọng đối với Cố Nhiễm Nhiễm, vậy nên Đường Tâm Nhan đã ngăn cản quyết định của cô ấy.
“Như vậy cậu thực sự có thể không?” Cố Nhiễm Nhiễm hỏi cô, dẫu sao người đàn ông bị thương nằm trong bệnh viện, tuy là không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Đường Tâm Nhan vô cùng lo lắng vẫn là chuyện hết sức bình thường.
“Đương nhiên, yên tâm đi, tớ có thể là một người diễn viên chuyên nghiệp.” Không để Cố Nhiễm Nhiễm phải có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, khuôn mặt nhỏ của Đường Tâm Nhan, cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười rạng rỡ.
Sau khi các nhân viên hiện trường đã sắp xếp bối cảnh xong, Đường Tâm Nhan và Phượng Cừ lần lượt vào vị trí.
Tuy là vừa rồi anh ta từ chối bản thân mình, nhưng khi Đường Tâm Nhan vào quay, vẫn thể hiện được sự chuyên nghiệm của mình trong diễn xuất, rất nhiều cảnh quay chỉ một lần là qua, không hề có một biểu hiện không tốt nào.
Chỉ là mỗi lần đạo diễn hô cắt, Đường Tâm Nhan đều lập tức đi đến bên cạnh Cố Nhiễm Nhiễm, đối với Phượng Cừ, cô không có bất cứ sự quan tâm nào.
Cho dù cô biết ánh mắt của Phượng Cừ, từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn chằm chằm trên người mình, cô cũng không bao giờ để mắt đến.
Cảnh cuối quay vào lúc mười giờ tối, không biết là do không lấy được trạng thái hay vì lý do gì khác, ở cảnh cuối, Phượng Cừ đã diễn hỏng rất nhiều lần, cho đến khi các nhân