Thần Quang đứng một mình nhìn về cái sân trống rỗng ở phía trước, mặt trời cũng sắp lên cao, cuối cùng cô đành bất đắc dĩ dậm chân.Tiêu Cửu Phong thật xấu xa, nhưng cô lại không nói được anh ta xấu xa ở điểm nào!............Ở bên này, Tiêu Cửu Phong đang cầm theo bộ quần áo to lớn kia đi ra hẻm, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh vừa rồi.Mấy ni cô ở am này đúng là xấu tính, thế mà đi bắt nạt ni cô nhỏ chưa hiểu chuyện.Thần Quang đã lớn như vậy rồi mà bọn họ vẫn cho cô mặc quần áo chật như vậy, thật chả hiểu nổi!Tiêu Cửu Phong trầm mặc, cứ thế đi tới đường vào thôn nhà Vương Hữu Đường, trước giải phóng cha Vương Hữu Đường làm nghề thợ may, hắn ta cũng thuê người may quần áo mấy năm, nhưng mà bây giờ gia cảnh nhà nào cũng nghèo khó, cho nên hắn đã ngưng hẳn công việc đó, thỉnh thoảng có người trong đại đội cần giúp đỡ thì hắn mới làm giúp đôi chút.Lúc Tiêu Cửu Phong đến, Vương Hữu Đường đang chẻ củi ở trong nhà, làm đến nỗi trán đổ đầy mồ hôi.
Thấy anh liền vội vàng chào hỏi: “Cửu Phong, sao anh lại đến đây, không phải anh vừa mới cưới vợ sao?”Vương Hữu Đường nghe người ta nói Tiêu Cửu Phong nhận về một cô vợ, mặt mày không đẹp thì đã đành, thế mà còn gầy như que củi, phỏng chừng có nuôi cũng không nuôi nổi, chỉ tổ tốn cơm, lần này xem ra là anh bị lỗ vốn rồi.Nhưng mà hắn ta nghĩ lại, cảm thấy dù cô có gầy đi chăng nữa, ít ra đó cũng là phụ nữ, có phụ nữ cũng còn tốt hơn không có.Tiêu Cửu Phong: “Anh xem bộ quần áo này rồi sửa giúp tôi cái, sửa cho nhỏ lại chút, ở chỗ này cũng sửa ngắn lại.”Vương Hữu Đường vội buông việc trên tay xuống, gật đầu đáp: “Được rồi, để tôi xem, anh muốn sửa ngắn hay nhỏ bao nhiêu, đợi chút để tôi đưa phấn cho, rồi anh cứ vậy mà vẽ ra.”Không lâu sau Vương Hữu Đường đã đưa phấn viết tới, mở bộ quần áo kia ra, để Tiêu Cửu Phong tự làm.Tiêu Cửu Phong suy nghĩ đến dáng người của ni cô nhỏ, ngực ưỡn thẳng nhô lên, ngay cả cái eo cũng rất nhỏ.
Anh hơi do dự một chút mới nói: “Chỉ cần sửa ngắn lại một chút là được rồi, còn bề rộng nhỏ lại một tấc, không cần sửa nhiều.”Vẫn nên để cô mặc rộng chút