Thần Quang: “Sao cô ấy cứ luôn nghĩ đến anh vậy.
.
.
”Tiêu Cửu Phong cười lạnh: “Sao tôi biết được.
”Thần Quang lén nhìn anh một cái: “Trong kinh Phật nói, có nhân tất có quả, có quả tất có nhân.
Trồng loại nhân gì thì nhận được quả đó, có quả gì tất có nhân đó.
Cô ấy cứ thế mà si mê anh như vậy, nhất định là có nguyên nhân.
”Tiêu Cửu Phong nghe xong, vẻ mặt ngưng lại.
Thần Quang cẩn thận nhìn sắc mặt của anh rồi nói tiếp: “Anh trước kia với cô ấy —— ”Lời này còn chưa nói hết, đôi mắt Tiêu Cửu Phong sắc bén bắn tới: “Nói bậy cái gì?”Thần Quang bẹp miệng, có chút ủy khuất nói: “Vậy tôi không nói nữa là được chứ gì! ”Tiêu Cửu Phong nhìn dáng vẻ ủy khuất của cô, anh khẽ nhíu mày, đang muốn nói cái gì đó thì Tiêu Bảo Đường tới rồi.
Tiêu Bảo Đường tới tìm Tiêu Cửu Phong là vì chuyện đào mương nước, hắn vừa tới, liền tranh thủ thời gian lôi kéo Tiêu Cửu Phong nói tiếp.
Thần Quang thấy vậy, đương nhiên không lên tiếng, lui ra sau một bước, đi theo phía sau, nghe bọn họ nói, đoàn người vừa đi vừa thương lượng chuyện giếng nước, thì ra tối hôm qua Tiêu Bảo Đường không thể nào ngủ được, một mực lên kế hoạch giếng nước trong đại đội dùng như thế nào, ruộng nào nên dùng giếng nào, đã bắt đầu an bài chuyện hôm nay đào mương nước như thế nào.
Đang nói, liền thấy phó đội trưởng Vương Hữu Lương vội vàng chạy tới: “Bảo Đường, không tốt, người của chúng ta và người của thôn Vương Lâu đánh nhau!”Tiêu Bảo Đường: “Cái gì?”Vương Hữu Lương lau mồ hôi: “Ranh giới phía tây của thôn chúng ta không phải có một cái giếng nước sao, vốn nghĩ mảnh đất phía tây đều dùng cái giếng kia, như vậy còn phải dẫn nước từ phía đông đi qua, nhưng ai biết qua vừa nhìn, người của thôn Vương Lâu đã muốn bắt đầu xuống máy bơm nước, người ta nói, năm trước bọn họ dùng, máy bơm của bọn họ ở bên kia trước, nên bọn họ dùng trước! ”Tiêu Bảo Đường vừa nghe xong thì tức giận quát: “Đánh con mẹ nó rắm, cái giếng kia ở trong ranh giới của chúng ta, thuộc về chúng ta, bọn họ dựa vào cái gì mà dùng!”Vương Hữu Lương: “Còn không phải sao, tôi cũng nói như vậy, nhưng bọn họ không nghe,