Nói xong Ninh Kiều Kiều liền muốn mở cửa xe thì đột nhiên cô nghe được một âm thanh kỳ lạ.
Cửa xe bị khóa từ bên trong!
Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, cô quay đầu lại nhìn Kha Kiêu, người đàn ông này muốn làm gì?
Cho tới bây giờ Ninh Kiều Kiều cũng không biết tên Kha Kiều, càng không biết anh ta là ai, có thân phận gì.
"Bảo bối, quay về chờ tôi.
" Kha Kiêu nói với người phụ nữ ngồi ở ghế lái phụ.
Người phụ nữ cũng không nói lời nào, nhiệt tình đưa đôi môi đỏ mọng của cô ta lên rồi dứt khoát mở cửa xe xuống xe.
"Hiếm khi bổn thiếu gia làm chuyện tốt một lần, hôm nay đã làm chuyện tốt thì làm đến cùng, biệt thự nhà cô ở đâu?"
Giọng nói của Kha Kiêu vang lên ở hàng ghế đầu.
Ninh Kiều Kiều cúi đầu, mặt cô đỏ như tôm luộc liền báo số nhà biệt thự nhà họ Nhiễm với giọng như muỗi kêu.
Kha Kiêu nghe xong liền đạp chân ga, xe thể thao lại vọt ra ngoài.
Hai phút sau, chiếc xe thể thao dừng lại ở cửa biệt thự của nhà họ Nhiễm.
Ninh Kiều Kiều mở cửa xuống xe thì phát hiện cửa buồng lái cũng mở ra.
"! "
Ninh Kiều Kiều hơi ngạc nhiên nhìn Kha Kiêu, không phải chứ, anh ta còn muốn đi theo sao?
"Đi đi, tôi phải xem cô có nói thật hay không.
Cô là do chính tôi dẫn vào, lỡ như cô lừa tôi rồi trong biệt thự này có nhà ai thiếu cái gì, chẳng phải tôi còn phải chịu trách nhiệm sao?" Kha Kiêu nói.
Ninh Kiều Kiều: "! "
Nói như vậy thì người đàn ông này coi cô là kẻ trộm sao?
Kệ anh ta đi, thích theo thì theo.
Ninh Kiều Kiều đi tới ấn chuông cửa, trong đêm tối giọng nói vang lên rất rõ ràng.
Trong biệt thự không có một chút ánh đèn, rõ ràng mọi người đều đã ngủ, không có ai mở cửa nhưng Ninh Kiều Kiều vẫn nhấn chuông liên tục.
Cho đến một lúc sau, cuối cùng thì cửa sắt bên kia cũng có động tĩnh.
Một người giúp việc mặc đồ ngủ đi tới mở cửa, rõ ràng là vừa nhìn thấy Ninh Kiều Kiều đứng ngoài cửa thì hơi sửng sốt một chút.
"Cô Ba, sao cô lại trở về?" Người giúp việc ngáp dài hỏi.
"Mở cửa ra.
" Vẻ mặt Ninh Kiều Kiều bình tĩnh.
"Cô ba, không phải là tôi không cho cô vào.
Là phu nhân nói cô đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Nhiễm, sau này không thể để cho cô thoải mái ra vào.
Bay giờ lão