Sau khi bác sĩ rời đi Nhiễm Kiều Kiều bước xuống giường thì suýt nữa đứng không vững, cô nghiến răng mới có thể miễn cưỡng đi lại được, Nhiễm Kiều Kiều liền dùng chăn bọc mình lại đi về phía phòng tắm.
Trong phòng tắm, Nhiễm Kiều Kiều cũng không có thời gian nhìn xem cô có giống như nữ chính trong ngôn tình không, cô thở dài một tiếng rồi rửa mặt, tắm và gội đầu cho nhanh.
Hôm nay, người quan trọng nhất với cô đã trở về nên cô phải ra sân bay.
Cô mặc lại quần áo ngày hôm qua và mở cửa phòng tắm bước nhanh ra ngoài thì đột nhiên cô sững người lại.
Trong phòng ngủ có một người phụ nữ đang đứng trước mặt cô sau lưng bà ấy còn có thêm vài người.
Nhiễm Kiều Kiều giật mình, trong lòng có dự cảm không lành.
"Chào cô, tôi là quản gia của Mạc thiếu- Dì Lưu.
Chúng ta có hai vấn đề để trao đổi về việc tối hôm qua."
Sau khi dì Lưu nói xong, Nhiễm Kiều Kiều cau mày nghi ngờ.
Trao đổi những gì? Chẳng phải chỉ cần cô ngủ là xong rồi sao?
Người phụ nữ tự xưng là dì Lưu nói: "Để tránh xảy ra rắc rối với nhau mời cô uống thuốc trước."
Nhiễm Kiều Kiều: "Uống thuốc gì?"
"Thuốc tránh thai." Giọng nói của dì Lưu bình tĩnh không chút dao động giống như bà ấy đã làm loại chuyện này không biết bao nhiêu lần.
Thuốc tránh thai?
Nhiễm Kiều Kiều sững sờ, gật đầu đi về phía dì Lưu và nói: "Thuốc ở đâu?"
Có vẻ như Úc Thiếu Mạc sợ rằng cô mang thai đứa con của anh, nhưng thật không may cô hoàn toàn không có ý nghĩ đó.
Lúc nãy khi tắm rửa Nhiễm Kiều Kiều vẫn còn tự nhắc nhở bản thân mình là việc đầu tiên phải làm sau khi ra ngoài chính là mua thuốc tránh thai.
Mấy năm gần đây, dì Lưu, người phụ nữ ở bên cạnh Mạc thiếu đã thấy rất nhiều người, người thì im lặng uống thuốc chờ cơ hội, người thì không muốn uống thuốc..
Cho nên dì Lưu cũng không