Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Lúc Lily và Charles ra khỏi phòng hiệu trưởng là lúc tan học, mấy học sinh trốn một bên nhìn chằm chằm cửa phòng hiệu trưởng.
Bọn họ vừa thấy Lily đi ra, một đám như bong bóng xì hơi, mặt ủ mày ê cảm thán: "Xong đời rồi! Tiểu ma vương thật sự trở lại rồi!"
Kurt bất mãn: "Tôi nói thì các cậu không tin, nhất định phải tự mình đến xem cơ! Warren đâu rồi? Ban nãy còn ở đây cơ mà?"
Tiếng Warren vọng lại từ góc khác của hành lang: "Tôi sợ tiểu ma vương lại giật lông của tôi, huhuhu!"
Mấy năm nay Lily thực sự làm nhiều việc ác, ngoài mấy cô bé có quan hệ tốt với cô ra, còn lại đều đã bị cô bắt nạt.
Nhưng mà cô cũng có chừng mực, sẽ khống chế nó ở phạm vi thích hợp, vậy nên, cái mà học viên sợ là thủ đoạn bắt nạt đa dạng của cô kìa! Tuy cô đi theo giáo sư lâu nhất nhưng lại là người nhỏ tuổi nhất trong trường, cũng là học sinh duy nhất không ở học viện mà vẫn vào nhóm X-men.
Nguyên nhân tất nhiên không phải quan hệ của cô và giáo sư mà là năng lực mạnh mẽ của cô cơ!
Năng lực biến dị của cô là cấp năm.
Đây cũng là một trong những lý do Erik muốn đưa cô đi.
Năng lực đó thật sự quá mạnh, còn chưa kể đến đó là hệ lôi điện – hệ công kích cực kì mạnh mẽ.
Từ nhỏ đã được Charles dạy dỗ, khả năng sử dụng lôi điện của cô cũng vô cùng xuất sắc.
Năng lực mạnh mẽ, tính tình lại khá táo bạo, vậy nên, mọi người trong học viện trộm gọi cô là "Tiểu ma vương".
Lily thấy trong đám người có một cô gái tóc đỏ rất xinh đẹp mà cô chưa từng gặp qua.
Cô túm góc áo của Charles "Chị gái nhỏ kia mới tới ạ?"
Charles nhìn qua, thấy một Jean lạnh nhạt cầm sách nhìn về phía này.
Ông vỗ đầu Lily "Đúng vậy, con bé tới sau khi con đi, qua làm quen đi."
Tuy Lily lạnh nhạt với con người, nhưng với đồng loại thì khác, cô rất nhiệt tình, rất bao dung! Cô có thể nhanh chóng trở thành bạn bè với những người biến dị khác.
Từ lúc Jean tới, vì năng lực mạnh mẽ nhưng không ổn định, cô bị bạn bè sợ hãi.
Mấy tháng rồi, cô vẫn chưa có một người bạn nào.
Đúng lúc Lily ở đây, để con bé đi giúp đỡ Jean cũng tốt.
Lily rất thích những gì đẹp, chị gái nhỏ này có mái tóc đỏ rất đẹp, vậy nên cô còn chưa quen người ta đã có hảo cảm rồi.
"Chào chị gái nhỏ, em là Lily Xavier! Em có vinh hạnh được biết tên của chị không?"
Cô gái nhỏ tóc vàng chớp đôi mắt to màu lam của mình, giống như một tiểu thiên sứ, không ai có thể kháng cự.
"Jean Gray."
Cô gái tóc đỏ chớp mắt "Em họ Xavier? Em có quan hệ gì với giáo sư sao?"
Lily cười: "Charles là bố của em."
Jean kinh ngạc "Giáo sư nhìn còn rất trẻ mà, sao lại có con gái lớn như vậy chứ?"
Lily giống như một chị em tốt đến gần Jean, Jean có chút khó chịu nhưng vẫn chịu đựng.
Cô thấy Lily đến gần tai cô, nói: "Bởi vì em được ông ấy nhận nuôi nha!"
Lily cười ngọt ngào với Jean, nhìn liếc qua sách vở cô ấy đang cầm: "Chị không đi canteen ăn à?"
"Tôi..."
Jean rối rắm, nhưng nhanh chóng bị Lily ôm cánh tay: "Đi thôi nào, để xem tối nay có món gì ngon!"
Jean vốn định nói cô sẽ không đi lúc canteen đông người, nhưng Lily quá nhiệt tình, cảm giác thân cận và ỷ lại làm cô không thể từ chối Lily, mặc cô bé ôm tay mình đi.
Charles đứng xa nhìn Lily lôi kéo Jean đi canteen, tươi cười, ông biết ngay là con bé làm được mà.
Hai người cùng nhau đến canteen làm mọi người rất ngạc nhiên.
Lily kéo Jean vào, nghe thấy mọi người khẽ thì thầm.
Cô nghe thấy một thằng nhóc nói với bạn nó: "Cậu nhìn xem, con quái thai kia cũng có bạn! Người kia thật ngu, phí cả khuôn mặt đẹp!"
Ý tứ chửi bới Jean trong câu nói của nó khiến Lily giận sôi, chị gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu của cô, sao có thể để hắn tùy ý mắng!
"Jean, chị đi chọn chỗ trước, em đi xử lý đám ngu ngốc kia!"
Không để Jean ngăn cản, Lily đã hấp tấp chạy tới chỗ mấy thằng nhóc kia.
"Hừ! Mày, mày đó! Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy bao giờ à!"
Lily nhấc chân đạp cái ghế bên cạnh thằng kia một cái, cực kì khí phách.
"Mày vừa nói gì? Nói lại tao nghe coi?"
Thằng nhóc kia chắc mới đến nên không biết uy danh của Lily, bạn bè hắn dùng ánh mắt ý muốn ngăn cản hắn rất nhiều lần nhưng hắn vẫn không biết nói: "Tao nói chúng mày là quái thai đấy! Ai mà không biết Jean Gray có thể nhìn thấu suy nghĩ! Nó còn không thể kiểm soát được năng lực của mình, tùy ý nghe bí mật của người khác.
Không phải quái thai thì là gì?!"
Lily thấy thằng nhóc láo toét này còn dám vênh mặt lên với mình: "Ui nha, người ta không để ý mày thì mày nghĩ mày giỏi hen~ Mày có biết quy củ của người biến dị là gì không?"
Học sinh vây quanh thấy tư thế này của Lily, sợ hãi...!thằng ngu kia thành công chọc giận tiểu ma vương rồi!
"Cái...!cái gì?"
"Ai mạnh hơn thì người đấy đúng! Nếu mày đánh thắng tao, tao sẽ để mày gọi tao là quái thai! Nếu mày đánh không lại, mày phải đi xin lỗi chị ấy!"
Thằng nhóc nhìn thân hình gầy yếu của cô, khinh bỉ: "Chỉ bằng mày?"
Lily giận quá hóa cười: "Đúng, đi theo tao!"
Xem ra thằng nhóc kia rất tự tin vào khả năng của mình, vén tay áo chuẩn bị đánh.
Năng lực của nó là biến một phần cơ thể thành dã thú, hai tay biến thành tay gấu, nhìn qua thì năng lực cơ bản giống Hank, nhưng trong mắt Lily, nó vẫn không lên được mặt bàn.
Cô nhẹ nhàng tránh đòn của nó, giữ chặt cánh tay chưa kịp rút về của nó, đầu ngón tay chuyển động, dòng điện mạnh mẽ giật nó run run ngã xuống.
"Thế nào? Con gấu ngu ngốc? Đấu đơn, Lily tao chưa bao giờ biết sợ!"
Thằng nhóc kia bị điện giật đến run rẩy nhưng vẫn còn ý thức.
"Mày...!mày..
mày là ma vương!!!"
Lily trừng nó một cái "Nhớ lát sau đi xin lỗi!" sau đó quay đầu đi tìm Jean.
Đám học sinh trong canteen sau ba tháng mới lại nhìn thấy phong thái tiểu ma vương, tâm tình phức tạp.
Jean nhìn Lily đi tới chỗ của mình, hơi khẩn trương, lâu lắm rồi mới có người bảo vệ mình, cô không muốn vì không khống chế được năng lực mà mất đi người bạn này.
"Lily...!chị..."
Lily không sao cả cười "Không sao đâu Jean, không khống chế được năng lực của mình là chuyện bình thường.
Lúc còn nhỏ, em cũng vì đột nhiên có năng lực này, không kiểm soát được giật rất nhiều người rồi bị vứt bỏ.
Nhưng đi theo Charles lâu, em đã kiểm soát được năng lực của mình.
Em tin chị cũng có thể!"
Jean ngạc nhiên về việc Lily cũng bị cha mẹ vứt bỏ, cũng cảm động vì cô nguyện ý tự vạch ra vết sẹo của mình để an ủi cô.
Ít nhất cô cũng từng có một tuổi thơ hạnh phúc.
Lily có thể kiên cường học cách khống chế năng lực của