Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Hai năm sau.
Lại một lứa sinh viên tốt nghiệp, khắp trong trường vì không khí ly biệt mà tràn ngập thương cảm, những sinh viên sắp ra trường đều dùng những cách độc đáo lưu lại kỉ niệm của mình với trường học.
Phần lớn chọn một góc trường chụp ảnh.
Lily, thuộc phần lớn đó.
Theo lý, Lily chỉ cần học hai năm nữa mới đủ tốt nghiệp, nhưng cô lại dùng ba năm để học tất cả chương trình học của trường, vậy nên mới cùng tốt nghiệp với những anh chị khác.
Bây giờ, cô đang kéo tay Beth và Andy, chạy quanh khắp trường chụp ảnh, may mà chiều nay hai đồng bọn không có tiết, mới có thể chạy theo tổ tông nhỏ này.
"Vị hôn phu của cậu không chụp chung với cậu à? Hai người cùng chụp ảnh cặp đôi cũng rất hay nha!"
Beth đứng dậy, phủi bụi bẩn trên gối quần đi, vừa xem ảnh chụp trong máy ảnh, vừa hỏi Lily.
Cô đúng là bạn thân tốt!
Không chỉ hy sinh thời gian nghỉ của mình, mà còn vì có ảnh chụp đẹp nhất cho bạn thân mà không tiếc quỳ trên mặt đất!
Tuy ảnh bình thường Lily chụp cùng đã rất đẹp, nhưng cô là một nhiếp ảnh gia rất có trách nhiệm!
Lily ngồi dưới bóng cây, nhận đồ uống lạnh trong tay Andy, một tay chống thân cây, đẹp phóng khoáng tiêu sái.
"Sửa lại chút, Loki đã không còn là vị hôn phu của tớ.....!"
Hai người kia khiếp sợ.
Lily nhoẻn miệng cười.
"......!Chúng tớ đã đăng ký ~"
Beth và Andy liên tục hóa đá......!
Một lúc lâu sau, Andy phục hồi tinh thần trước.
"Trời, chúc mừng.....!Vậy khi nào hai người cử hành hôn lễ?"
"Hôn lễ à, hình như mọi người thương lượng làm ở Asgard....!Uhm, ngày thì chưa chốt, nhưng cũng nhanh thôi."
Đôi mắt sáng long lanh tràn ngập hạnh phúc mà ai cũng có thể nhìn ra.
Nhìn bạn tốt hạnh phúc, Beth cũng cao hứng, cô ôm vai Lily, trêu đùa.
"Nếu đã là vợ chồng, Loki càng phải tới chụp chung!"
Lily uống sạch những giọt nước lạnh cuối cùng, chép miệng, ném mạnh vẻ đến thùng rác cách đó không xa.
"Tớ mới không thèm, dựa theo trình độ được hoan nghênh của anh ấy, tớ còn sợ bị các nữ sinh xâu xé đất ~ tớ không cầu gì khác, chỉ cầu có thể an an ổn ổn tốt nghiệp."
Lily nhún nhún vai, biểu tình trên mặt chọc cười hai đồng bọn.
"Đi thôi, chúng ta qua thư viện chụp thêm mấy tấm đi, cảnh bên đó rất đẹp."
Lời đề nghị của Andy được hai người đồng ý, ba người vui vẻ chạy đến điểm tiếp theo.
Thanh xuân, dưới ánh mặt trời, mặt cỏ, chứng kiến những tình cảm chân thành tha thiết.
......!
Ngày hôm sau
Lại một lễ tốt nghiệp, trong trường người đến người đi, trừ sinh viên, còn có những phụ huynh và cả những cựu sinh viên thành đạt trong cuộc sống.
Hôm qua, Charles và Raven đã đến Anh, để dự lễ tốt nghiệp ngày hôm nay của Lily.
Bây giờ, Lily đang dẫn hai người đi dạo trong trường.
"Aizz, sống ở đây ba năm, phải đi thì cũng rất luyến tiếc!"
Lily nhìn những kiến trúc quen thuộc, cảm thán.
Raven cười an ủi cô, nhưng Charles lại không phản ứng, ngẩn người nhìn nơi xa.
"Dad, bố đang nghĩ gì vậy?"
Thấy Charles nửa ngày không nói, Lily lắc tay ông, muốn hấp dẫn lực chú ý của ông.
"À......!Lily, chắc chắn không muốn tiếp tục đào tạo sâu sao? Trình độ của con tuyệt không giới hạn ở đây......"
Lily nhìn ông nhíu mày, bật cười.
"Ai u, có phải dad đang buồn bực việc con tham gia Avengers không a, đừng rối rắm chuyện này, đi đâu cũng giống nhau không phải sao!"
Chuyện này thật sự đã làm Charles buồn bực rất nhiều ngày, nhớ trước đây, Logan đã từng bảo ông cẩn thận nếu không Lily sẽ bị đám Avengers bắt cóc, khi đó ông còn tin tưởng tràn đầy nói chuyện đó sẽ không xảy ra, hiện tại thật đúng là bị vả mặt.
"Hừ......!Nếu đi đâu cũng giống nhau, sao con không về mà nhất định phải đi New York chứ."
Charles vừa ngạo kiều vừa biệt nữu như vậy rất hiếm thấy.
"Được rồi được rồi, đừng nghĩ những chuyện này! Lễ tốt nghiệp sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi!"
Cô dẫn Raven, lôi kéo Charles đang biệt nữu đến sân thể dục.
Đến nơi, đã có rất nhiều người.
Cô dẫn hai vị gia trưởng đến khu vực nhà trường đã chuẩn bị rồi về vị trí của mình.
Hiệu trưởng của bọn họ lên bục trong tràng pháo tay nhiệt liệt.
Ông lão hiền lành mỉm cười nhìn qua những gương mặt nhiệt tình phía dưới, cũng bị tình cảm mãnh liệt này cảm nhiễm, tiếng nói cũng có sức sống hơn nhiều.
"Thời gian đại học trôi qua rất nhanh, lúc này, các em vui vẻ khi hoàn thành toàn khoá học, nhưng cũng không thể tránh được nỗi buồn biệt ly.
Các em có định hướng và khát vọng với tương lai, nhưng cũng lưu luyến và không muốn rời xa khi nhìn lại quá khứ.
Ta rất vui khu nhìn thấy các em đang ngồi đây, nhưng gương mặt với thanh xuân dạt dào."
"Rất nhiều lúc, muốn làm một việc còn khó khăn hơn rất nhiều so với lúc phê bình.
Không những phải khắc phục cản trở từ bên ngoài, mà còn phải giữ vững nội tâm của mình.
Muốn khắc phục mọi thứ, ta phải cứng cỏi