Tới tối , Phong Thần Vũ nằm cạnh bên ôm cô ngủ , lúc đó đã 12h tối , cô chằn chọc mãi chưa ngủ được.
(Mình có ra tay quá đáng với cô ta quá không nhỉ? Mình chỉ tát cô ta có ba cái , không biết cô ta có bị gì không , bất quá thì ngày mai đưa tiền thuốc men cho cô ta vậy )
Hạ Như Ân thấy hơi áy náy khi vừa nảy ra tay tát cô ta tận 3 cái.
Cô thấy anh ngủ say , liền lấy tay anh ra đi xuống giường , cô đi xuống nhà , ra vườn cây , ngoài vườn đều là tất cả hoa hồng và hoa tulip hương thơm nhẹ nhàng , có thể làm tâm trạng cô dễ chịu hơn.
Cô đi tham quan khu vườn một lúc lâu thì nghĩ đã tới lúc nên đi về phòng , nhưng khu vườn khá rộng và lớn , cô đi và cứ đi vẫn chưa vào lại được căn biệt thự, cô vẫn tiếp tục đi vài vòng thì lại quay về chỗ cũ
"Ủa , nảy đi ngang qua đài phun nước rồi mà ta.
.
" Đúng vậy, chị nhà ta đã đi lạc trong chính căn biệt thự của anh nhà.
.
Hạ Như Ân đang lo lắng không biết phải làm sao , lúc cô ra ngoài cũng không mang theo điện thoại , cô vẫn tiếp tục đi để tìm đường về phòng
Phong Thần Vũ anh tìm cô trên giường mãi không thấy bóng dáng cô đâu , anh ngồi dậy bật đèn ngủ lên tìm trong phòng mãi không thấy cô đâu , anh liền lấy điện thoại gọi cô
Anh nghe tiếng chuông điện thoại đổ lên , trên phía tủ đầu giường.
Anh xuống nhà bật tất cả đèn trong nhà lên , Quản Gia Lâm nghe có tiếng động liền xuống nhà.
"Lão Đại , ngài cần tìm gì ạ.
.
"Tôi không thấy cô ấy đâu , chả biết đi đâu rồi , lại không cầm theo điện thoại
"Dạ để tôi cho người đi tìm khắp nhà ạ
"Được rồi , nhanh đi" anh liền nói giọng cọc cằn
Phong Thần Vũ liền chạy ra vườn tìm cô.
Các vệ sĩ và hầu gái đều đi khắp căn biệt thự tìm.
"Hạ Phu Nhân ơi.
.
Hạ Phu Nhân ơi" mọi người vừa tìm vừa gọi tên cô.
.
"Ân Ân ơi , em ở đâu.
.
" Phòng Thần đi ngoài vườn vừa hô tên cô vừa tìm.
Hạ Như Ân đang ngồi nghĩ mệt ngay đài phun nước , cô nghe tiếng Phong Thần Vũ.
.
"Tôi ở đây , Phong Thần Vũ cứu tôi.
.
" Phong Thần Vũ lần theo tiếng la của cô đi tới đài phun nước.
Phong Thần Vũ thấy cô liền thở phào nhẹ nhõm.
.
Hạ Như Ân nhìn thấy anh liền chạy lại nhảy lên người ôm anh.
.
"Yaeh , được cứu rồi.
.
Hạ Như Ân nhìn Phong Thần Vũ vẻ mặt anh đang cau mày tức giận nhìn chằm chằm cô.
Anh đang bế cô trên tay , tay thì đỡ lấy dưới Mông cô.
.
"Tôi xin lỗi , không cố ý để anh đi tìm đâu , đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.
.
" Hạ Như Ân liền lấy tay chạm vào hai má của anh
"Sao đêm khuya rồi không ngủ , em xuống đây làm gì.
.
"Thì không ngủ được nên mới đi xuống đây.
"Em có biết tôi lo cho em lắm không hả , tôi sợ em sẽ bị gì , lúc đó tôi phải như nào.
.
"Tôi xin lỗi không cố ý làm anh lo lắng , tôi hứa sẽ không có lần sau , tại tôi đi