Hạ Như Ân luồng người vào đám đông, lúc ấy Hạo Hiên đã kéo Hạ Diệp ngồi dậy , cô ta thấy Ân Ân đi vào liền cố tình nắm lấy hai vai anh ngã xuống một lần nưã
Hạ Như Ân bất ngờ khi thấy cảnh tượng như thế , cô không nói gì trực tiếp đi lại , túm lấy cổ áo phía sau cô ta, kéo người cô ta lên.
"Này, cô làm gì vậy hả" Cao Hạ Diệp bị cô nắm cổ áo trước mặt mọi người , liền la thẳng vào mặt cô.
"Tôi mới là người hỏi cô đang làm gì , lần một lần hai tôi không nói thì đừng được nước lấn tới.
" Hạ Như Ân chỉ thẳng tay vào mặt cô ta và nói.
"Cô.
.
" Cao Hạ Diệp cô ta biết mình càng cãi với cô mình sẽ càng bị mọi người bàn tán , nên đã đi ra khỏi đám đông.
"
"Tôi chỉ cần cô thấy cảnh đó thôi" Cao Hạ Diệp đắc ý trong lòng
Hạ Như Ân không thèm nói với Phong Thần Vũ dù chỉ một câu, không phải cô giận hờn trẻ con mà là cô chỉ tức khi có người con gái khác chạm vào người anh , anh lại không đẩy ra.
Nhưng cô đã hiểu lầm anh , liệu hai người có giải thích cho nhau hiểu không.
"Chạy theo đi , cậu nhìn bọn tôi làm gì.
" Hạo Hiên thúc giục Phong Thần Vũ chạy theo.
Anh chạy theo cô nhưng đã mất giấu.
Hạ Như Ân đã đi sâu vào khu rừng có một con suối nhỏ , cô đã ngồi xuống ngâm chân để thư giãn vào con suối.
"(Đồ lão già đáng ghét, thấy cô ta đụng vào mà không biết đẩy ra.
)" Hạ Như Ân nhổ những lá cỏ chửi thầm anh.
Từ xa có một bóng dáng đàn ông đi lại.
Anh đưa một trai nước ngọt kề vào bên má cô , cô giật mình nhìn sang.
"Ủa anh Dương Kỳ.
.
" Đó là Dương Kỳ từ đầu đến cuối đều chứng kiến tất cả mọi chuyện.
"Sao lại lủi thủi một mình ở đây đây.
" Dương Kỳ ngồi xuống cạnh cô.
"Em chỉ muốn thoải mái tâm trạng một chút thôi ạ" Hạ Như Ân nhận lấy trai nước từ anh.
Đột nhiên có một cơn gió lớn thổi qua khiến bụi bay vào mắt cô.
"Ưm.
.
bụi bay vào mắt em rồi " Hạ Như Ân muốn mở mắt nhưng lại không được.
"Anh xem nào" Dương Kỳ chạm vào má cô thổi thổi vài cái vào mắt cô, đứng ở một góc khác nhìn vào cứ tưởng anh và cô đang hôn nhau.
Cao Hạ Diệp tâm cơ đứng ở một góc khuất chụp một ảnh như hai người đanh hôn nhau
"Em đỡ chưa.
" Dương Kỳ bỏ tay ra, xem cô như thế nào.
"Dạ đỡ rồi ạ, em cảm ơn.
"
Hạ Như Ân và Dương Kỳ ngồi nói chuyện một lúc cũng tới chiều , mọi người đang chuẩn bị buổi tiệc thịt nướng.
Phong Thần Vũ tìm cũng không được cô , lòng lo lắng thấp thỏm , ba người bạn của anh thấy vậy cũng chia nhau ra tìm.
"Chỗ kia không có" Hạo Hiên chạy lại phía anh
"Chỗ này cũng không" Bắc Văn thở hỗn hểnh nói
"Chỗ của tôi cũng….
.
" Cao Tuấn liền khựng lại , khi thấy từ xa hai bóng dáng quen thuộc đang đi với nhau , anh liền chỉ tay.
"Em ấy về rồi kìa" Phong Thần Vũ nghe vậy liền nhìn theo hướng tay anh chỉ,