Thật lâu sau, Bạch Ngưng mới kịp phản ứng: cửa phòng tắm là do Ngôn Lạc Quân đóng lúc đi ra ngoài nên không khóa.Thấy cô bình yên vô sự ngồi trong bồn tắm, mở to mắt nhìn hắn, Ngôn Lạc Quân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không yên lòng mà đi đến trước mặt cô, khom lưng nói: "Em.
.
.
.
.
.
Có sao không?"Mặt Bạch Ngưng không tự chủ đỏ lên, không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ gật đầu một cái.Ngôn Lạc Quân nâng vai của cô lên, sờ nước trong bồn tắm, nói: "Nước cũng lạnh rồi, để tôi thêm nước ấm cho em nhé."Bạch Ngưng lắc đầu một cái, nói: "Không cần, tôi tắm xong rồi.""Tốt, vậy để tôi bế em lên giường." Ngôn Lạc Quân lấy áo choàng tắm ra, Bạch Ngưng cúi đầu đứng lên, Ngôn Lạc Quân bọc cô thật kỹ rồi mới ôm cô ra khỏi phòng tắm.Để cô nằm ở trong chăn xong Ngôn Lạc Quân nói: "Cả đêm qua không ngủ, giờ nằm nghỉ một lát đi."Quả nhiên! Hắn quả nhiên vẫn tỉnh táo, nếu không làm sao biết đêm qua cô không ngủ? Bạch Ngưng nghĩ trong lòng nhưng không cảm thấy ngạc nhiên, cũng không hận nổi.
Chỉ cảm thán lòng dạ hắn thật hiểm độc còn có thể diễn đạt như vậy.
Ăn cô rồi còn ra vẻ, nói xin lỗi như thể hắn thực sự rất hổ thẹn vậy."Hôm nay không phải thứ hai sao? Anh.
.
.
.
.
.
Không phải đi làm à?""Lát nữa phải đi, buổi chiều công ty có một buổi ký hợp đồng, tôi phải đi."Bạch Ngưng gật đầu một cái.Ngôn Lạc Quân nhìn cô một hồi lâu, cúi người gần sát mặt cô rồi khẽ hôn lên môi cô, nói: "Câu nói kia em còn nhớ rõ không?""Câu nào?" Cô hỏi.Ngôn Lạc Quân trầm mặc một hồi, khi cô tưởng hắn sắp nói ra đáp án thì hắn lại thở dài một cái, đứng dậy nói: "Thôi, để sau này hãy nói, tôi đến công ty đây.
Đợi lát nữa Bác Thẩm sẽ đưa đồ ăn lên." Nói xong, mở cửa ra khỏi phòng.Bạch Ngưng hơi giận.Có ý gì, cố tình lấp lửng làm cô tò mò sao?Hôm qua hắn nói gì sao? Hắn giả say nhưng cô thật say mà, sao nhớ được gì chứ!Tối hôm qua rất vui vẻ, sáng sớm hôm nay có lo lắng lại hơi buồn bực, nhưng về sau lại vui vẻ, cho nên mặc dù không ngủ nhưng Ngôn Lạc Quân vẫn rất phấn chấn tinh thần vào phòng làm việc, thiếu chút nữa không để ý đến hình tượng Tổng giám đốc mà ngâm nga hát.Vừa tới phòng làm việc, thư ký liền