Dứt lời, một bàn tay thô ráp của Lăng Bạch Ngôn khe khẽ chạm vào gương mặt xinh đẹp của Tiêu Lạc.
Lúc sau lại di chuyển đến cặp ngực căng tròn của cô, không thể chừng chừ mà nhào nắn đủ điều đến mức Tiêu Lạc phải khẽ ưm lên một tiếng.
Cảm giác nơi bầu ngực của mình đau nhói Tiêu Lạc mới tờ mờ mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra, trước tiên là thấy một bàn tay đầy gân guốc của đàn ông đang đặt ngay nơi gò bồng của cô.
Hai mắt Tiêu Lạc trợn tròn khẽ giật nảy người hoảng hốt nhanh chóng ngồi bật dậy, nhưng khi thấy gương mặt nhởn nhơ của Lăng Bạch Ngôn cô lại càng thêm hoảng hốt hơn.
_ Ôi giật cả mình ! nhưng sao! sao anh lại vào đây được ?
_ Chà, em nghĩ anh sẽ không bao giờ vào được đúng không ? nhưng anh lại tự có diệu kế
Anh vừa nói vừa đưa tay chỉ vào thành ban công, hai mắt Tiêu Lạc càng trợn lên một cách kinh ngạc.
Nhưng quan tâm là nhiều nhất :
_ Nhưng! nhưng đây là tầng bốn ? là tầng bốn đó anh yêu
_ Dường như em đã quên khi chúng ta từng vụng trộm ở Lăng Gia, lúc đó anh cũng dùng cách này
Ạch.
Tiêu Lạc khẽ nuốt nước bọt vào trong họng, người đàn ông này không biết nguy hiểm là gì hay sao ? mà cứ thích chiêu trò liều lĩnh như vậy.
_ Nhưng vợ à, em lại thừa lúc không có anh ở đây em cư nhiên mặc như thế này mà đi ngủ
_ À! thì, tại trời đang nóng nên! nên em mới mặc như vậy nhưng bây giờ em cảm thấy lạnh rồi, em nên đi mặc thêm quần áo mới được
Tiêu Lạc nhìn Lăng Bạch Ngôn cười cười nhưng lại là nụ cười gượng, sau đó toan định chầm mềm đi xuống giường nhưng không ngờ bị anh kéo ngược lại và nằm đè lên người cô.
_ Đồ ngốc, em có biết bản thân em nói dối là tai sẽ đỏ lên không hả ?
_ Làm! làm gì có !
Tiêu Lạc xụ mặt khẽ nghiêng đầu sang chỗ khác, nhưng Lăng Bạch Ngôn vẫn không chịu buông tha mà đưa tay xoa nắn tai cô.
_ Chậc, đỏ như trái gấc rồi này
Bộp.
Thật sự nổi giận rồi, Tiêu Lạc có lẽ vì thẹn quá hóa giận nên thẳng tay đánh cái bốp vào bàn tay hư hỏng đang xoa nắn tai cô.
Lăng Bạch Ngôn vội ôm tay vừa xiết xoa thảm thương :
_ Ui, trước đây nhã nhặn bao nhiêu bây giờ đến động cũng không cho động nữa
_ Hừ
Tiêu Lạc khẽ hừ lạnh lên một tiếng và không thèm đoái hoài đến khẽ quay mặt sang nơi khác, khoé môi Lăng Bạch Ngôn giật giật sau khi đưa tay xoay nhẹ mặt cô lại.
Trực tiếp cúi xuống ngậm lấy đôi môi căng mọng của Tiêu Lạc, một lúc sau anh bất ngờ bế thốc người cô ngồi dậy.
_ Ưm.
.
Lăng Bạch Ngôn vẫn chưa có ý định sẽ buông tha cho đôi môi của cô mà càng hung hăng hôn một cách ngấu nghiến, hai mắt Tiêu Lạc nhắm nghiền lại để hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào của anh.
Cánh tay Lăng Bạch Ngôn bao bọc quanh thắt lưng cô vững chắc, cô như cảm giác như rằng anh đang cố bảo vệ cô vậy.
Một lúc sau Lăng Bạch Ngôn bất ngờ rời môi Tiêu Lạc ra, khẽ đưa tay lau nhẹ vết nước bọt trên khóe môi cô.
_ Ngọt thật đó
Tiêu Lạc nhất thời ngượng ngùng mà cúi gằm mặt xuống bờ vai săn chắc của Lăng Bạch Ngôn.
Lăng Bạch Ngôn yêu thương ôm chầm lấy cô vào lòng rồi cả hai ngã người xuống giường, giở giọng trầm ấm lên tiếng :
_ Ngủ thôi vợ
_ Hở ? à ừm
Gì vậy chứ ? ban nãy còn khiến cho cô có cảm giác khoái lạc thế là hai câu ngủ thôi như đang tạt một gáo nước lạnh vào mặt cô vậy, Lăng Bạch Ngôn như thế là đang châm chọc cô rồi còn gì.
Tiêu Lạc trong lòng nhất thời khó chịu vừa thất vọng tràn trề nhưng vẫn trả lời, sau đó cả hai người ôm nhau ngủ thoải mái.
!
Hôm nay vốn là cuối tuần và vì muốn gần gũi thêm với gia đình của mình nên Lăng Bạch Ngôn quyết định đưa một nhà năm người đến công viên giải trí.
Tại khu vui giải trí, hai thằng nhóc Lăng Bạch Quân và Lăng Bạch Sâm hứng hở đưa bàn tay ngắn ngủn chỉ vào đu quay mặt trời và bảo :
_ Lão baba, chúng con muốn chơi đu quay mặt trời
Tiêu Lạc thoáng chốc không muốn hai cậu nhóc chơi vì nhìn thấy trò chơi đu quay mặt trời đó có chút nguy hiểm nhưng ánh mắt của Lăng Bạch Ngôn lại nhìn cô kiên định.
Sau đó anh mới quay lại nhìn hai cậu nhóc gật đầu đồng ý :
_ Ừ, nếu hai con muốn chơi thì cứ chơi đi, để baba giúp hai con mua vé
_ Baba đúng là tốt bụng nhất thế gian
Không hiểu sao khi nghe những lời cảm ơn của hai cậu con trai khoé môi Lăng Bạch Ngôn lại co giật liên hồi.
Đúng là gặp quỷ rồi, Lăng Bạch Quân và Lăng Bạch