- Ưmmm! Bắc Thần à anh không ngủ thì để cho em ngủ, đừng có mà phá giấc ngủ của em như vậy cơ chứ, anh có biết hôm qua tới giờ tại ai mà em ra nông nỗi này không hả, bây giờ còn không tính để cho em ngủ hay sao.
- Vợ à, hôm qua đến giờ vận động cả ngày trong bụng em chưa có gì vào bụng hết như vậy không có tốt cho sức khoẻ của em, anh đã kêu người đem bộ đồ mới đến cho chúng ta với lại còn chuẩn bị sẵn cả đồ ăn sáng nữa, dậy ăn đi rồi anh sẽ cho em ngủ tiếp, còn bướng nữa anh sẽ đè em ra mà không thương tiếc em muốn thử không ?
Nghe Bắc Thần nói như vậy Kiều Nhiên Nhiên liền bật dậy ngay lập tức, cô bây giờ mà bị anh vật cho tiếp chắc què luôn hai cái chân này quá, nhưng cô cảm giác lưng của mình bây giờ rất đau không thể nào ngồi thẳng lên được, cũng tại cái tên chết bằm này hại cô không à, làm đủ tư thế với đủ mọi vị trí khiến cô phải cong người lên hứng chịu từng cú nhấp của anh thì hỏi sao bây giờ không ê ẩm cơ chứ đúng là sức trâu mà.
- Nào ngoan bây giờ em không có thể nào tự mình di chuyển được đâu, để anh bế em mấy ngày nha bảo bối, em chỉ có thể đi bằng đôi chân của anh mà thôi! hahaha!
- Tên chết bằm Bắc Thần nhà anh, em sẽ về méc mẹ là anh ức hiếp em, lúc đó mẹ sẽ trừng phạt anh mà bênh em.
- Hì hì anh không sợ đâu bảo bối chuyện này lúc trước anh đã nói với ba mẹ rồi, anh bịa ra một câu chuyện li kì sẽ xảy ra trong tương lai và anh nắm chắc phần trăm nó sẽ diễn ra nên đã kể trước cho ba mẹ và ba mẹ em không hề la anh chút nào.
- Đồ cáo già em không thèm đôi co với anh nữa, mau bé em đi thay đồ rồi ăn sáng thôi em đói bụng rồi, tặng chồng nụ hôn chào buổi sáng! hihihi!
Chụt !
Bắc Thần được Nhiên Nhiên hôn cho một ngày mới khiến tâm trạng phấn khởi của anh càng rạo rực hơn, cô như vậy là giết anh rồi có biết là cô trông bình thường đã rất quyến rũ rồi bây giờ lại còn thế nữa sao mà anh chịu nổi cơ chứ đúng là con mèo nhỏ khó thuần phục nhưng khi thuần phục được rồi thì lại bất lực trước những hành động của cô mà.
Anh ra ngoài phòng làm việc lấy quần áo vào thay cho mình rồi thay luôn cho Nhiên Nhiên, nhìn cô giờ đây phải phụ thuộc vào anh mà đi khiến anh buồn cười nhưng nào đâu dám cười trước mặt cô cơ chứ, cô sẽ đánh anh mất thôi, thay cho cô chiếc váy mình chọn xong thì anh bế bồng cô lên như công chúa cả hai ra ngoài bàn ngồi ăn sáng, anh có thế để cô ngủ nữa