- Hi anh chàng đẹp trai của lòng chúng em.
- Sao ngày nào các quý cô đây cũng dùng loại nước này thế, nó sẽ ngon hơn nếu các cô không gọi vị chua như khi nãy đó.
- Ai dô! bọn em cũng muốn lắm chứ, nhưng uống ngọt mà tình cay đắng thì làm sao hả bảo bối.
- Thế thì bỏ tình đi, đừng chạy theo nó nữa, quý cô đây chắc cũng nghe qua câu chạy tình tình theo, theo tình tình chạy rồi chứ.
- Nhưng mà đối với bảo bối đẹp trai đây thì khác, bọn em mà không chạy theo bảo bối thì bảo bối cũng đâu có chạy lại với bọn em đâu.
Hay là trong lòng bảo bối đã có vị mĩ nữ kia, mĩ nữ xinh đẹp nhảy ở vị trí trung tâm của nhóm! hửm!
- Nghe thì cũng có lí đó! nào đừng dùng những vị chua chát của cuộc đời nữa! tôi đã cho một chút xíu ngọt ngào vô đây rồi, uống thử đi sẽ thấy đời rất còn nhiều thứ đẹp lắm.
Phó Duật Hành về độ dẻo miệng với phái nữ thì khỏi phải bàn, tất cả nhờ Kiều Nhiên Nhiên chỉ cho mấy khóa nên miệng cậu ta mới dẻo như vậy để mà làm ở đây đó, chứ cậu ta mà nói chuyện với mấy đứa õng ẹo này như cách nói chuyện với Kiều Nhiên Nhiên có mà mất khách à.
Kiều Nhiên Nhiên trình bày xong phần của mình thì cũng rời khán đài mà đi xuống dưới quầy pha chế tìm Phó Duật Hành, đại tỷ này không phải nhảy nhiều như những người còn lại vì cô nhảy vị trí trung tâm và cũng đứng đầu nhóm nhảy, tiền trả cho cô một bài khá cao nên cô chỉ nhảy có vài bài mà thôi, cho dù có trả thêm tiền cô cũng không nhảy thêm, cô còn phải chừa lại chút miếng ăn cho những người còn lại chứ.
- Trưởng quầy nhà chúng ta đã quay lại rồi đấy à !
Tách !
Chụt !
- Ghê chưa còn nháy mắt với lại hôn gió nữa chứ, trưởng quầy của chúng ta phải nói là rất tốn gái đó nha, sự đẹp trai non nớt này mĩ nữ nào chịu cho nổi.
Kìa mấy mĩ nhân đó đang tiếc nuối khi mà cậu đi mất rồi kìa.
- Không tiếc nuối mới lạ, nhan sắc của tớ đâu phải hạng tầm thường mà đòi gặp là gặp đâu, muốn nói chuyện thì cũng phải chi ra một khoản hơi chát đó nha.
- Wow nhiều tiền đó, chuyến này có tiền đưa cho người bảo dưỡng xe rồi.
- Khôn vậy, này tiền của tớ mà.
- Tớ không biết đâu Duật Thừa, cậu lấy xe tớ tự đi bảo dưỡng thì phải lấy tiền cậu trả, chốt vậy đi, số tiền này tớ giữ giùm cho, thế nhé! moah! moah!
- Chỉ có thế là nhanh thôi, chắc kiếp sau nghỉ chơi quá.
- Còn sống là còn chơi, thôi chuẩn bị về thôi, chúng ta làm có vài tiếng ở đây thôi, tới giờ thì về, hôm nay tớ thu được lợi nhuận hơi mọi ngày từ mấy lão già béo bự ở phía kia kìa, chúng tip cho tớ hơn mọi khi rất nhiều, đúng là