“Chả thế còn gì? Anh cũng đâu chuẩn bị đồ bơi cho tôi, không có tính người gì cả.” Dứt lời, cô đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lập tức hỏi: “Đợi đã, anh sẽ không nói với tôi rằng trong hồ bơi có camera chứ, đúng không?”
Khóe miệng của Hạ Ngôn nhếch lên một nụ cười.
Cô ngay lập tức cảm thấy một tia sét giáng xuống, vừa đúng đánh vào đầu mình, rền vang đến mình… Mơ màng rối bời, đầu óc ong ong như thể nhớ lại tiếng sấm sét vậy, tương lai một mảng đen tối!
“Thật sao? Thực sự có camera à?”
Anh cười càng tươi hơn: “Tôi sẽ cho người một video mang đến cho cô!”
Sét đánh giữa trời quang! Vì vậy toàn bộ cảnh tượng cô cởi quần áo nhảy xuống hồ bơi cũng bị ghi hình lại sao? Tích Niên che mặt, lần này toi đời rồi, khi cô bò dậy, cô còn ung dung mặc quần áo đến thế, đúng là hoàn toàn trần truồng xuất hiện trước camera! Lúc này chỉ muốn tìm một cái cây to đâm đầu vào chết quách cho xong.
“Phòng giám sát của nhà các anh nằm ở đâu?”
“Cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô biết sao?”
“Làm ơn đi, đó là thứ xâm phạm quyền riêng tư của người ta mà, nếu anh lấy ra lượn đi lượn lại thì đúng là chuyện xâm phạm nhân quyền.”
“Không hề có người chủ động đi quay, cô tự mình đi qua đi lại trước camera của người ta, đó là vấn đề cá nhân của cô, không liên quan gì đến CCTV cả.”
Anh nói đến Tích Niên không còn gì để nói, dù sao thì bây giờ anh nói gì cũng có lý hết, Tích Niên hít thở một hơi sâu, nói: “Vậy thì tùy anh thôi, dù sao thì phụ nữ nào cũng như nhau sau khi cởi quần áo ra, nghĩ chắc rằng Tổng giám đốc Hạ nhìn thấy qua vô số người, cũng sẽ không có hứng thú vì điều này, tôi là một người phụ nữ đã sinh con, đương nhiên càng không sao hết!”
“Không sao là tốt.”
“Tôi còn có việc nên về trước.
Đúng rồi, hôm nay anh đã hứa với tôi là sẽ cho tôi ở lại một đêm trong hồ bơi, vậy thì đêm nay tôi sẽ qua đây.”
“Được, cô cần gì, tôi có thể chuẩn bị cho cô.”
Tích Niên quay lại nhìn anh một cái, vì anh đã nói ra rồi thì cô cũng chẳng thèm khách sáo với anh: “Một chiếc giường hơi có thể chiếm dụng diện tích sàn nhà hồ bơi của anh, chăn bông và gối, nghĩ chắc những thứ này không phải điều khó khăn gì với Tổng giám đốc Hạ đúng không?”
Anh cười mà không lên tiếng.
Cô đương nhiên coi anh là ngầm chấp nhận, nên không nói gì nữa và nhanh chân rời khỏi nhà họ Hạ, vốn chỉ là thuận miệng nói ra muốn nằm xuống ngắm sao và ngủ một đêm trong hồ bơi.
Nhưng cô cũng chưa thực sự quyết định làm chuyện đó, vậy mà lại xảy ra loại chuyện này! Lại bị camera quay được cảnh cô cởi quần áo, như vậy còn được sao? Tuy cô nói rằng không sao cả, đó cũng là cố tình nói cho Hạ Ngôn nghe, chính là để anh thả lỏng cảnh giác, để anh nghĩ rằng cô không quan tâm.
Bằng không cô ngốc à, lỡ như một phút bất cẩn để thứ đó rò rỉ ra ngoài thì cô không phải toi đời rồi sao, đến lúc đó thực sự không còn mặt mũi để gặp các bậc cha ông người lớn nữa! Ngay cả khi cô đã là một người mẹ, cho dù có cởi mở đến đâu thì cũng không thể thực sự để bản thân cởi mở cho người khác nhìn chứ, thiệt biết bao!
Lần này, đêm nay không đến cũng phải đến, tìm cơ hội đến phòng giám sát để xóa lịch sử đi.
Ngay khi trời vừa tối thì Tích Niên có mặt đúng giờ.
“Hi… Chúng tôi đến ăn chực đây.”
“Hi… Chú đẹp trai, hai mẹ con cháu đến ăn chực đây.” Cố Tiểu Hoại cũng chào hỏi theo.
Hạ Ngôn nhìn Tiểu Hoại một cái, đứng dậy đi đến bên cạnh Cố Tích Niên, nói nhỏ bên tai cô: “Còn mang cả đứa nhỏ đến, sợ tôi sẽ làm gì cô vào ban đêm à?”
Đâm trúng sự thật! Tích Niên lập tức che giấu biểu cảm sau khi bị nhìn thấu của mình đi, đối mặt với Hạ Ngôn bằng thái độ bình tĩnh.
Cô mang theo Tiểu Hoại đến đây là có hai mục đích, thứ nhất là muốn cho Tiểu Hoại cũng cảm nhận cảnh đẹp đó, thứ hai là thực sự lo lắng Hạ Ngôn sẽ làm gì với mình, dù sao thì cái gì anh cũng làm ra được cả, xem như là cài thêm cái khóa an toàn ra ngoài vậy.
Cho dù anh không phải một