Cung Nhược Hàn im lặng một lúc rồi nói: “Có thể giấu gì chứ?”
Anh ta đang lái xe chạy trên một cây cầu lớn…
“Thực ra tôi luôn cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao lúc đó Hạ Ngôn lại đối xử với tôi như thế, nếu chỉ vì đam mê nhất thời của anh ta thì tôi nghĩ đó cũng quá tồi tệ rồi.
Cho nên chỉ cần anh ta nhớ lại mọi thứ, tôi cũng có thể biết được tất cả mọi thứ lúc đó là chuyện như thế nào!”
“Không nghe lời người ta nói thì sẽ luôn bị thiệt thòi đấy, cô nhóc họ Cố ạ.”
“...” Lần này đổi lại là Tích Niên im lặng, cô luôn cảm thấy Cung Nhược Hàn đang che giấu gì đó, nhưng nếu muốn nói đó là gì thì cô cũng không biết, nếu muốn cạy được lời từ miệng anh ta thì trừ khi chuốc say anh ta thôi.
Tuy nhiên… Cô đã không muốn uống rượu nữa rồi, trong lúc suy nghĩ, cô nhìn về phía trước: “Á! Cẩn thận!”
Chỉ nhìn thấy phía trước có đặt một tấm bảng viết rằng ‘Đang thi công’.
Nhưng hai người cũng chỉ nghĩ đến lời nói của nhau, hoàn toàn không để ý tới tấm bảng ở phía trước.
Cung Nhược Hàn cũng vừa mới phản ứng lại, khi đạp phanh gấp thì chiếc xe đã lao vào chỗ đang thi công, bánh xe bị trượt…
Đầu xe mất kiểm soát quay sang một bên, thành cầu vậy mà không có hàng rào bảo vệ! Đây có lẽ chính là lý do cho việc thi công? Điều kinh hoàng đang ở ngay trước mắt.
“Á!” Cố Tích Niên kinh ngạc thốt lên.
Một nửa thân xe đã lao ra ngoài.
Một nửa thân xe đang lơ lửng trên không trung, có lẽ chỉ có bánh sau còn đang ở trên cầu.
Tim đập thình thịch, ở ngay trước mắt chính là dòng sông mênh mông vô bờ! Đây là sông mẹ của thành phố phồn hoa này, có thể nói là sâu không thấy đáy!
“Cô nhóc họ Cố, đừng cử động.” Cung Nhược Hàn điềm tĩnh nói.
Lúc này, thân xe lắc lư, gió thổi qua thì sẽ ngã xuống ngay, hai người gần như chỉ khẽ di chuyển một cái thì sẽ khiến cho thân xe này đổ về phía trước.
Tích Niên quay đầu qua như máy móc: “Chiếc xe này, nếu như ngã xuống thì liệu có phát nổ không?”
“Nếu chúng ta xui xẻo như vậy, chiếc xe rớt xuống tình cờ rơi vào một tảng đá lớn trên sông, hoặc là tình cờ có một chiếc du thuyền đi qua, nếu chúng ta và nó đâm vào nhau thì đúng là phải chúc mừng rồi, vận may của chúng ta đúng là tốt đến phát nổ!” Cung Nhược Hàn cười nói.
“Anh, anh còn cười được sao? Tôi chưa từng trải qua tai nạn xe hơi như vậy!” Cô khẽ run rẩy, nhưng thậm chí đến động tác run rẩy cơ thể cũng có thể khiến chiếc xe lắc lư hai cái, gần như là muốn nhấc trái tim của người ta lên cổ họng, căng thẳng muốn chết!
“Ha ha… Tôi tin nữ thần may mắn sẽ chiếu cố tôi.”
“Nhưng tôi không tin Phật.” Tích Niên cứng đờ nói, liếc nhìn cánh cửa xe: “Anh nói nếu bây giờ chúng ta mở cửa xe ra và nhảy xuống dưới thì liệu có tốt hơn chút không?”
“Ở độ cao này, nếu cô hoảng loạn mà không làm đúng tư thế nhảy nước thì có thể sẽ bị dòng nước vỗ đến tan xương nát thịt đấy.” Cung Nhược Hàn cười nói.
“Anh toàn là làm tôi sợ!” Tích Niên đã từ bỏ ý định này, nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng những gì anh ta nói cũng là sự thật, chiếc xe này trước sau lắc lư, nếu vì động tác của cô mà khiến nó đột ngột lắc lư, cô không làm đúng tư thế nhảy nước thì không thể tránh khỏi sẽ bị gãy xương hay gì đó.
Chẳng lẽ chỉ có phó thác cho trời sao?
‘Rè rè rè…’ Cửa sổ trời của xe đột nhiên mở ra.
Cung Nhược Hàn bình tĩnh nói: “Nhưng nếu cô một mình leo ra ngoài từ cửa sổ trời này thì vẫn có cơ hội đi lên ven đường.”
“Một mình tôi? Còn anh thì sao?”
“Cô không cần phải lo lắng.”
“Anh đã nghĩ tôi là người quá nhát gan rồi, cho dù tôi có căng thẳng đến mấy, cũng sẽ không sợ hãi đến nỗi bỏ rơi đồng bọn!” Cô nói, một chân dậm mạnh xuống đất.
Đầu xe vốn đã mất thăng bằng, cộng thêm việc dùng sức của cô, ông trời hợp tác thổi một cơn gió đến đây, đỉnh thật! Cả chiếc xe đổ về phía trước!
Cung Nhược Hàn nhìn cô: “Cô đúng là không sợ chết chút nào.”
“Không phải anh đã nói