CHƯƠNG 1169
Một buổi hôn lễ tốt đẹp lại trở thành buổi phỏng vấn riêng của Hoắc Đình Phong, tất cả mọi người đều không hiểu.
Nhưng mà tất cả những người nổi tiếng trong giới chính trị đều biết rằng công ty CH vừa mới được đưa ra thị trường nước M có tiếng tăm lừng lẫy.
Nó được xây dựng bởi rất nhiều ngành, hầu hết là khách sạn, được phân bổ ở New York, Luân Đôn, Paris, mỗi một thành phố đều sẽ cung cấp dịch vụ ăn uống, phát triển phần mềm, sản xuất ô tô.
Sự khác biệt duy nhất giữa công ty CH và những công ty khác đó chính là mỗi một ngành nghề đều có điểm liên quan đến nhau, hơn nữa còn là công ty đứng đầu, không có nhược điểm, phát triển một cách toàn diện.
Đương nhiên Trần Vu Nhất cũng hiểu, mà Lâm Nam Kiều lại làm việc về lĩnh vực này, đương nhiên bọn họ cũng biết được làm việc cho một công ty có tên tuổi nổi tiếng trên toàn thế giới chính là giấc mộng của không ít người.
Nhưng mà cô ta không ngờ rằng Hoắc Đình Phong lại là tổng giám đốc của công ty CH.
Cô ta thở hổn hển, không cam lòng, tim cảm thấy đau nhói liền lấy tay che ngực giả vờ bình tĩnh, cho dù sắc mặt đã tái nhợt.
Trần Vu Nhất cũng y như vậy, anh ta chưa từng nghĩ đó chính là thân phận thật sự của Hoắc Đình Phong.
“Anh Hoắc lại không có mặt trong bữa tiệc sinh nhật của ông Hoắc Kình Hiên, ông ấy không oán giận ư?” Phóng viên vẫn còn đang đặt câu hỏi.
“Mỗi năm sinh nhật một lần, tôi không có mặt đương nhiên là không hay rồi. Nhưng tôi làm như vậy là do có nguyên nhân, nguyên nhân như thế này cũng khiến ông ấy cảm thấy vui mừng, kích động…” Hoắc Đình Phong nhìn Thân Nhã bằng ánh mắt thâm tình, hai mắt híp lại, lời nói dịu dàng lại rất nhẹ nhàng.
Những người khác thì đang xuýt xoa về thân phận của anh, bọn họ thường xuyên nhìn thấy Hoắc Kình Hiên trên tivi, có ai mà không biết cơ chứ?
“À
Vấn đề đó vừa được đặt ra, Thân Nhã lập tức ngây ra như phỗng, hoàn toàn ngơ ngác, bên tai như sét đánh, cô có hơi căng thẳng, khóe mắt liền liếc nhìn anh.
Cô căn bản không nghĩ tới để anh biết được tin tức mang thai bằng cách này.
Hoắc Đình Phong và Thân Nhã bốn mắt nhìn nhau, dường như bọn họ đều thoáng có chút kinh ngạc, chấn động. Một giây sau, khóe môi anh lại nở một độ cong: “Tôi rất mừng rỡ, cũng vui lòng đón nhận, đối với tôi mà nói đây chính là một tin tức tốt…”
Một buổi hôn lễ tốt đẹp lại trở thành bộ dạng như hiện tại, ai mà không tức giận cho được.
Không biết là bởi vì nguyên nhân từ đâu, hay là hôn lễ bị người khác phá hỏng, cũng có lẽ là thân phận thật sự của Hoắc Đình Phong hoặc là sự góp mặt của Thân Nhã và Hoắc Đình Phong đã chiếm hết sự chú ý của quan khách, nói tóm lại sắc mặt của Trần Vu Nhất rất khó coi.
Bước chân khẽ động, lúc Trần Vu Nhất đang chuẩn bị bước lên thì lại bị ba Trần cản lại: “Con đứng yên đấy, để ba đi.”
Hoắc Đình Phong có bối cảnh như thế, để ba Trần nói chuyện là hợp lý, đương nhiên ông ta có chừng mực, biết tiến biết lùi.
“Anh Hoắc, hôm nay là hôn lễ của Vu Nhất mà lại xảy ra một cục diện như thế, thật sự không phù hợp cho lắm.” Ba Trần lên tiếng.