CHƯƠNG 1175
Đứng đó chờ đợi chỉ trong chốc, lát lúc Thân Nhã chuẩn bị mở miệng lần nữa thì cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra từ bên trong.
Cô không có chuẩn bị, thân thể lảo đảo ngã ra phía trước, lập tức liền thu hồi bước chân, đứng vững lại.
Người đàn ông xuất hiện trước mắt đã thay cái áo choàng tắm, lúc này đang mặc bộ đồ vest màu đen thẳng thớm phẳng phiu.
Chỉ là Hoắc Đình Phong của lúc này không còn vẻ dịu dàng như thường ngày, giống y như là lần đầu tiên gặp nhau, có chút lạnh lùng xa cách.
Cô còn chưa kịp lên tiếng thì bóng dáng người đàn ông đã nhanh chân biến mất khỏi mắt cô, chỉ còn lại mùi hương sữa tắm nhàn nhạt quanh chóp mũi.
Sữa tắm là do Thân Nhã đã chọn, mùi hương phảng phất rất nhẹ nhàng, là mùi cam…
Thân Nhã hoàn hồn lại đuổi theo anh, nhưng mà người đàn ông cao lớn chân dài lại cộng thêm bước chân như gió đã đi thang máy xuống lầu, ngồi vào xe đậu ở phía dưới.
Khởi động xe, di chuyển, rẽ qua phải, rời khỏi đó, tất cả hành động đều liền tù tì một mạch…
Thân Nhã nghĩ thầm, chắc chắn là anh đang giận lắm rồi.
Lời nói lúc nãy của cô thật sự đã làm anh tổn thương.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Trần Diễm An đến đây bảo là tối nay sẽ ngủ lại đây mà không về nhà.
Một lúc sau, hình như là cô lại nghĩ tới cái gì đó, thuận miệng hỏi nam thần đâu rồi?
Thân Nhã rót một ly nước rồi bưng qua cho cô, ngồi lên ghế sofa đối diện, cô thành thật nói bọn tớ cãi nhau rồi.
Nghe vậy, thiếu chút nữa là Trần Diễm An đã phun hết nước ở trong miệng ra ngoài, lông mày nhăn chặt lại: “Cậu xác định là cậu với anh ta cãi nhau?”
“Cãi nhau rồi, anh ấy vừa mới đi khỏi đó.” Thân Nhã nói.
“Ây da, không tầm thường nha, cậu phải có năng lực lớn đến cỡ nào mới có thể khiến cho người đàn ông như
Thân Nhã không nói chuyện, hai tay chống bên cạnh bàn, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy có chút đau đầu.
“Anh ta trông rất ôn hòa, lại bao dung, với lại anh ta lớn hơn cậu nhiều như thế, suy nghĩ của anh ta đã sớm không cùng cấp với cậu rồi, người đàn ông như thế căn bản sẽ không phải là một người hay cãi nhau với cậu. Nói tớ nghe thử xem, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?”
Đối với mắt nhìn đàn ông của mình, Trần Diễm An tin tưởng chắc chắn là mình sẽ không có sai lầm.
Thân Nhã thuật lại đầu đuôi câu chuyện, đương nhiên cũng bao gồm những lời mà Hoắc Đình Phong đã nói.
Nghe vậy, Trần Diễm An cười nhạo: “Cậu cho rằng cậu có thể đẹp hơn Tây Thi à, tiền nhiều hơn cả Bill Gates, một người đàn ông như thế có thể gài bẫy lừa gạt cậu cái gì được chứ?”
Câu nói này không cần Trần Diễm An phải nói, bản thân Thân Nhã cũng biết, khóe miệng giật giật, cô không tiếp tục lên tiếng.
“Có điều là tớ cũng có thể hiểu được tình trạng của cậu, trong trường hợp vẫn còn chưa xác định mối quan hệ với anh ta mà lại mang thai, trong lòng cảm thấy ngột ngạt cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà chuyện này trách nhiệm thuộc về cậu rất lớn, cậu đi dỗ dành nam thần đi, bất cứ người đàn ông nào thỉnh thoảng đều cần được dỗ dành, cho dù là người đàn ông như thế này thì cũng không ngoại lệ.”
Thân Nhã gật đầu, đúng là lúc nãy cô cũng có dự định này, nhưng mà anh lại không cho cô có cơ hội lên tiếng.