CHƯƠNG 1201
Mà bọn họ cũng coi như đã kết thù với nhau!
…
Hoắc Đình Phong muốn đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, Thân Nhã cũng không phải người mê tín nên bọn họ cùng nhau đến bệnh viện.
Sau khi kiểm tra rồi chụp ảnh thai nhi, ảnh em bé cuối cùng cũng ra lò.
Hoắc Đình Phong cầm bức ảnh, anh cảm thấy rất kỳ diệu, vẻ mặt cũng trở nên dịu dàng hơn.
“Thật khó tưởng tượng ra thằng bé ở trong bụng em lại có hình dáng này.” Anh nói.
“Em cũng cảm thấy thật kỳ diệu, thằng bé đang từng chút lớn lên.” Thân Nhã mỉm cười, cô cũng cảm thấy thật kỳ diệu, cái bụng nhỏ như vậy lại có thể mang được một sinh mệnh.
Ánh mắt Hoắc Đình Phong đầy ấm áp, anh ôm vai cô, giọng điệu nghiêm túc, khen ngợi kèm theo xúc động: “Em thật vĩ đại…”
Mang thai sinh con, đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của phụ nữ.
Đối với rất nhiều người mà nói, đây là chuyện rất bình thường.
Nhưng khi nghe thấy hai từ “vĩ đại” từ trong miệng anh, Thân Nhã thấy rất cảm động, cô nhếch môi cười: “Không chỉ riêng em, mà tất cả phụ nữ mang thai sinh con đều rất vĩ đại.”
“Đúng, anh không phủ nhận, bọn họ quả thực rất vĩ đại.” Hoắc Đình Phong gật đầu, ánh mắt sâu thẳm: “Nhưng người duy nhất khiến anh cảm động chỉ có em mà thôi, cũng chỉ có em mới mang thai con của anh…”
Thân Nhã vỗ nhẹ ngực anh, trong lòng ngọt như mật: “Đi thôi.”
Bọn họ cùng nhau đến rạp chiếu phim, có rất nhiều phim đang chiếu, Thân Nhã không thích đánh đấm hay cãi vã nên đã chọn phim văn nghệ.
Tình yêu tuổi trẻ, tình cảm chân thành và không đầu hàng số phận đã khiến hai mắt Thân Nhã ngân ngấn nước.
Phải chăng phụ nữ mang thai sẽ trở nên dễ xúc động