CHƯƠNG 1252
Anh ta lắc đầu, định gắng gượng: “Vẫn là bỏ đi, trở về thành phố S rồi nói, vụ hợp tác này đã đàm phán xong, sau này có đầy thời gian.”
“Lúc này ở bệnh viện, cậu hẹn một bác sĩ là được, với lại, ở đây đâu phải là thành phố S, là nước M, cho dù bệnh tình của cậu lộ ra cũng không có gì đáng ngại, người khác cũng không dám hứng thú, cậu nghĩ đây là thành phố S, bệnh viện này khá có tiếng, so với y thuật của bác sĩ Trương cũng không kém bao nhiêu.” Quý Hướng Không nói, trực tiếp kêu y tá tìm bác sĩ cho Trần Vu Nhất.
Hết cách, tâm ý của bạn, Trần Vu Nhất cũng không tiện làm khó nên cũng đồng ý, sau đó cùng với bác sĩ đến phòng kiểm tra.
Thời gian kiểm tra không dài, thậm chí có thể nói rất ngắn, nhưng kết quả thì phải đợi, vì vậy, Trần Vu Nhất lại quay lại phòng bệnh.
Quý Hướng Không hỏi anh ta, kết quả như thế nào?
Trần Vu Nhất nói không có kết quả nhanh như vậy, cần phải đợi mấy tiếng.
Quý Hướng Không trực tiếp ném cho anh ta một câu: “Có từng nghe qua một câu, tai họa lưu ngàn năm, tai họa giống như cậu, đoán chắc là bất kỳ vấn đề nho nhỏ nào cũng không có.”
Lông mày nhướn lên, Trần Vu Nhất nheo mắt lườm anh ta: “Tôi cần lời an ủi của cậu sao?”
“Không cần, lòng dạ của cậu tàn nhẫn hơn bất cứ ai, có điều tin tôi đi, cậu chắc chắn không làm thái giám được.” Quý Hướng Không vỗ vai của anh ta, trêu đùa.
Thành phố S.
Tô Hoài Giang vẫn không có tin tức, Hoắc Đình Phong cũng không dừng tìm kiếm, vẫn kêu Tiểu Trương mỗi ngày đều lưu ý những tin tức ở phương diện nào đó.
Mà Hoắc Đình Phong cả ngày đều bận rộn việc của công ty mới, định mở công ty đồ dùng trẻ con ở thành
Thân Nhã ở nhà, Trần Diễm An rảnh rỗi đã tới chơi.
Thân Nhã hỏi cô ấy: “Vẫn cãi nhau với mẹ chồng của cậu sao?”
“Mấy ngày nay ngược lại không có cãi nhau, bà ấy không phải là bận đi làm sao? Lúc này đâu có thời gian để ý tớ chứ?” Trần Diễm An uống cà phê, ngồi ở ban công phơi nắng.
Mẹ của Quý Hướng Không ở thành phố S từ rất lâu đã mở khu ẩm thực, kinh doanh vô cùng hot, cung không đủ cầu, trong đó có một vài công thức bí mật đều là tổ tông trong nhà truyền lại, do không muốn lộ ra, cho nên chỉ có thể đích thân làm.
Thân Nhã cảm thấy như vậy cũng khá tốt, mâu thuẫn giữa hai người đã bớt đi rất nhiều, cũng bớt cho tâm trạng của cô ấy không tốt, chạy ra ngoài uống rượu. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Liên quan tới chuyện của người phụ nữ đó, Thân Nhã không có hỏi nữa.
Trần Diễm An cảm thấy rất nhàm chán, Thân Nhã bảo cô ấy đi làm việc, nhưng cô ấy không thích gò bó, chỉ thích công việc thoải mái, công việc có tính sáng tạo.
Hai người đều có hơi chán bèn đi dạo phố, ngược lại cũng không mua được gì, tùy ý đi vòng vòng, ăn chút gì đó.
Đợi đến chiều, Hoắc Đình Phong gọi điện tới, hỏi cô đang ở đâu?
Thân Nhã báo địa chỉ, một lát sau, chiếc xe màu bạc đã chạy tới, môi cong lên nở nụ cười, anh chào hỏi: “Cô Trần.”
Trần Diễm An cười tới mức mắt híp lại.
Sau khi cô ấy rời đi, Thân Nhã ngồi lên xe, Hoắc Đình Phong nghiêng người, thắt dây an toàn cho cô: “Đi dạo phố như thế nào?”