CHƯƠNG 1359
Cô ta kéo bàn tay trắng trẻo của cậu bé, bước vào trường trong ánh hoàng hôn mờ ảo, tiếng cười nói của trẻ con, thế giới vui vẻ của tụi nhỏ, đó là nơi tuyệt đẹp.
Nhưng ý nghĩa như vậy chỉ mới hiện ra, sau đó bị cô ta xua đi, quăng ra xa.
Rất rõ ràng, cô ta và cậu bé cùng đi căn bản là không thể, không hiện thực.
Cuộc họp phụ huynh của cậu bé, cô ta từng đi một lần, chỉ một lần là đủ rồi.
Trẻ con mà, lời nói không kiêng kỵ, khi cô ta đến trường, tụi nhỏ đều nhìn vào chân của cô ta, còn nói những lời, giống như bà lão trên TV, chân bị thọt.
Sau đó, hôm đó khi tan học trở về, trên người cậu bé mang theo vết thương, trên mặt cũng có, đồng phục rách cả ra.
Cô ta truy hỏi cậu bé, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại thành ra như này!
Cậu bé không chịu nói, trầm mặc, vẻ mặt rất là quật cường.
Cô ta hiếm khi nổi nóng, nhưng lần đó thật sự đã nổi nóng, đánh cậu bé, sức trên tay rất nặng.
Lúc đó, cậu bé dù sao còn quá bé, bị đánh nặng như vậy, cuối cùng là khóc thành tiếng, nói các bạn học mắng cô ta là kẻ thọt, cậu bé mới đánh nhau.
Cô ta sững sờ rất lâu, hôm đó khi đến trường, cô ta mặc bộ đồ đẹp nhất của mình, mang theo niềm vui trong tim.
Sau đó, Tô Chính Kiêu trở về, nhìn đứa trẻ, lại nhìn cô ta, nói, cô sau này đừng đến trường nữa!
Cho tới bây giờ, cô ta vẫn nhớ ánh mắt lạnh lùng, chê bai, căm ghét của anh ta, ngay cả liếc nhìn cô ta cũng cảm thấy dư thừa.
Sau đó từ đó về sau, cô ta cũng không tới trường nữa, cũng không tham gian buổi họp phụ