CHƯƠNG 1362
Cô á khẩu, nghẹo đầu, sinh con còn phải ba bốn tháng nữa, ở cữ cũng phải mấy tháng, quả thật nghe có hơi lâu.
“Rèn sắt nhân lúc còn nóng, chúng ta bây giờ có thời gian thì làm hết chuyện nên làm, cháu cũng vừa hay không đi làm, đợi sau khi đứa trẻ chào đời cháu nói không chừng lại phải đi làm, không có nhiều thời gian rảnh để đi chọn thứ này thứ kia rồi.
”
Nói rồi, mẹ Hoắc sốt ruột lấy album ảnh cưới ra, lật từng trang, hỏi cô thích kiểu tây, hay kiểu trung.
Ông cụ Hoắc nghe vậy thì nói: “Ba thích kiểu cổ.
”
Mẹ Hoắc không ngẩng đầu, nói: “Ba, ba đừng làm loạn.
”
Ông cụ Hoắc không vui, cái gì gọi là làm loạn? Nghe lời này sao cảm thấy như chê bai, ông cụ không chịu yếu thế, lại cầm một quyển hôn lễ cổ trang, đưa tới trước mặt Thân Nhã.
Hai người một trái một phải, vừa hay kẹp Thân Nhã ở giữa, mỗi người nói ra ưu điểm và chỗ tốt của mình.
Thân Nhã nhìn bên trái, lại nhìn bên phải, bận rộn không thôi, Hoắc Đình Phong khẽ mỉm cười, dùng ánh mắt dịu dàng, đong đầy tình cảm nhìn cô.
Một lúc sau, hai người cuối cùng tha cho cô lên tầng.
Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thân Nhã cảm thấy có hơi mệt, Hoắc Đình Phong đi vào, cầm một ly sữa ấm cho cô, hỏi cô: “Cảm thấy như thế nào?”
Suy nghĩ một chút, cô trả lời như vậy: “Có hơi bị đả động rồi.
”
Anh lập tức nheo đôi mắt sâu thẳm lại: “Biết câu nói này đại biểu điều gì không?”
“Ông và mẹ yêu em như vậy, em bị đả động, hợp tình hợp lý.
” Thân Nhã nói rất hiển nhiên.
Hoắc Đình Phong lại mỉm cười với thần sắc dịu dàng: “Nếu đã bị đả động,