Chương 1850
Giang Uyển Đình tức không thôi, đưa tay ôm ngực, chỉ vào bóng lưng của Trần Diễm An, nói với Quý Hướng Không: “Con nhìn xem, con nhìn xem thái độ của nó đối với mẹ đi!”
Quý Hướng Không cảm thấy càng đau đầu hơn.
Giữa mẹ chồng nàng dâu không có mâu thuẫn là không thể, anh biết, nhưng bọn họ mới gặp mặt thì mâu thuẫn đã sinh ra rồi.
“Hướng Không, nếu Diễm An đã đi rồi để cho nó đi, tối nay con ngủ ở đây, cũng đã lâu mẹ không gặp con rồi, tối nay hai mẹ con chúng ta thoải mái nói chuyện.”
Giang Uyển Đình không quan tâm tới chuyện Trần Diễm An rời đi, bà ta với gương mặt ôn hòa nói với Quý Hướng Không.
Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng cắm vào mái tóc dày, ánh mắt Quý Hướng Không hơi lóe lên, sau đó nói: “Con còn mấy phần văn kiện đã từ lâu chưa giải quyết xong, sáng sớm ngày mai công ty sẽ dùng nó, cho nên con đi trước đây!”
“Hướng Không!” Giang Uyển Đình lạnh lùng nói.
Nhưng Quý Hướng Không đã đi khỏi phòng khách.
Anh cũng rất khó xử, một bên là vợ, một bên là mẹ mình.
Giang Uyển Đình ôm Văn Văn, lửa giận trên ngực khó có thể dập tắt: “Đều nói sinh con trai có thể phòng già, thế mà giờ đây còn chưa già đã muốn vợ không cần mẹ nữa!”
Đối với việc này, sự bất mãn của bà ta với Trần Diễm An càng tăng!
Bà ta chưa già, mà hiện tại Hướng Không đã không chịu nghe lời bà ta nữa, đợi đến sau này, thì nhất định sẽ bị Trần Diễm An khiêu khích ngay cả bà ta cũng không nhận!
Trần Diễm An và Quý Hướng Không một trước một sau trở lại căn hộ, thời gian cả hai về tới nơi không quá mười phút.
“Sao anh lại về nhanh vậy?” Trần
“Vợ anh đã về cả rồi, anh còn ở đó làm gì chứ?” Quý Hướng Không nhướng mày, tức giận trách móc: “Có điều em đúng là không có lương tâm, bản thân thì đi trước, để một mình anh ở lại nơi đó.”
Trần Diễm An ho nhẹ: “Chẳng lẽ mẹ không tức giận sao? Anh cứ vậy đi qua à.”
“Sao mà không tức giận cơ chứ?” Quý Hướng Không nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “Vợ à, nếu sau này mẹ đưa ra yêu cầu không phải đặc biệt vô lý, thì em cứ theo mẹ đi, có được không?”
“Thật ra mỗi một chuyện em đều thuận theo mẹ mà, chỉ là mẹ không hề nghĩ đến em!” Trần Diễm An cũng rất bất mãn: “Có khi bây giờ mẹ đang tức giận với em đấy.”
Quý Hướng Không thật sự cảm thấy đau đầu, hai bên đều không ai chịu ai, đều không chịu thừa nhận sai lầm của mình, cứ bướng bỉnh như vậy.
“Hơn nữa, yêu cầu em đưa ra cũng không quá đáng, ở nơi này bốn ngày, sau đó ở nhà họ Quý bốn ngày.”
“Anh biết yêu cầu của em không quá đáng, nhưng dù sao mẹ cũng đã lớn tuổi, về sau nếu ý kiến không thống nhất, thì có thể ngồi thương lượng hay không?”
“Em biết là thế, nhưng mẹ phải cho em cơ hội này, cũng phải bình yên ngồi ở chỗ đó, nhưng mà anh cảm thấy giữa hai mẹ con có thể sao? Mẹ vẫn luôn chỉ đạo, em vẫn luôn nghe lời, thôi, không nói nữa, em đi tắm rửa, sau đó nghỉ ngơi…”
Trong căn hộ chỉ còn lại một mình Quý Hướng Không.
Tay anh đã sờ vào điếu thuốc trong túi, lại dừng tay lại, điện thoại di động lúc này vang lên, là Giang Uyển Đình gọi tới.