Chương 2041
Một lát sau, điện thoại đổ chuông, là của Quý Hướng Không.
Người gọi điện là Mộ Dĩnh Nhi, đôi mắt hơi nheo lại, anh nghe máy.
“Có thể làm phiền Quý tổng giúp em tìm mấy chuyên gia chữa trị chân không, em muốn chữa khỏi hẳn chân của mẹ em, chứ không phải giống như bây giờ.” Mộ Dĩnh Nhi nói.
“Tôi sẽ gọi điện cho thư ký, cậu ta sẽ giúp cô lưu ý thông tin ở phương diện này.”
Lúc anh nói chuyện điện thoại, điện thoại của Âu Dương Tư cũng đổ chuông, anh ta nghe máy, không biết đối phương nói những gì, anh ta ôm Huyền Diệp đi ra khỏi phòng.
Trong phòng của khách sạn chỉ còn lại Quý Hướng Không và Trần Diễm An, anh nhìn cô nghiêm túc làm việc, sau đó từ từ mở miệng: “Có cần uống ly nước nóng không?”
“Không cần, nhưng tôi nghĩ giữa chúng ta cần đặt ra quy tắc.”
Trần Diễm An xoay chiếc ghế xoay dưới thân lại, đối mặt với anh.
“Tôi không ngăn cấm anh thăm Huyền Diệp là thật, nhưng anh không thể tới thường xuyên như vậy, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với cuộc sống của tôi, sau này thứ bảy chủ nhân tới, thời gian còn lại đừng tới nữa!”
“Vậy anh ta thì sao?”
Đồng phục của Quý Hướng Không phập phồng, chỉ vào Âu Dương Tư.
“Anh có tư cách gì so bì với anh ấy?”
Trần Diễm An lạnh lùng hỏi ngược lại.
“Nhớ lấy, anh không có tư cách, không có quyền, chuyện anh ấy có thể làm không đồng nghĩa anh có thể làm.”
Câu này như một nhát dao đâm vào tim của Quý Hướng Không, môi của anh mím chặt, nói: “Chuyện anh ta có thể làm không đồng nghĩ anh có thể
“Khi tôi đang làm việc luôn không thích người khác làm phiền, anh thay vì ngồi ở đây không có việc gì hết, không bằng đi ở bên cô Mộ đi.”
Trần Diễm An không thèm ngẩng đầu, lạnh lùng nói.
Quý Hướng Không nhìn chằm chằm cô, lời nói trầm thấp, mở miệng nói: “Anh và Mộ Dĩnh Nhi căn bản không có quan hệ gì cả!”
“Lời như này không nên nói với tôi, bởi vì tôi không có hứng thú, không có quan hệ gì cô ta gặp chuyện anh vội như vậy ư, nếu có quan hệ gì thì còn như nào nữa?”
“Anh chỉ là đứng ở lập trường bạn bè mà giúp đỡ cô ta, đúng vậy, anh trước đó là từng nảy sinh thiện cảm đối với cô ta, nhưng chuyện đó đã qua rồi, từ trước đó rất lâu đã chấm dứt rồi.”
“Tôi hình như không phải là gì của anh, chủ đề như này cũng không cần giải thích với tôi.”
Trần Diễm An nhàm chán mà ngáp.
Nghe vậy, Quý Hướng Không không có tiếp tục ngồi trên sô pha nữa, mà đứng dậy, bước tới trước hai bước, đứng ở đằng sau cô, hai tay chống vào vai của cô, xoay người cô lại, hai người bốn mắt nhìn nhau: “Bởi vì anh bây giờ đang theo đuổi em, chuyện này em buộc phải biết rõ.”
Khóe môi của Trần Diễm An nhếch lên, dịch bàn tay chống trên vai cô ra: “Anh tưởng rằng tôi sẽ còn chấp nhận sự theo đuổi của anh sao? Anh không đủ tư cách!”