Chương 2045
Quý Hướng Không đang cài cúc áo sơ mi: “Không cần làm chuyện tốn công vô ích.”
“Không thể, em không thể nhìn anh như vậy.”
Thái độ của Mộ Dĩnh Nhi rất kiên quyết, sau đó mở miệng nói với Quý Hướng Không: “Tổng giám đốc, mượn điện thoại của anh một chút, khi em tới quên sạc pin, bây giờ điện thoại tự động sập nguồn, không thể mở máu, nhưng bây giờ có việc dùng gấp…”
Đôi mắt hơi dao động, không nói gì, Quý Hướng Không cầm điện thoại, đưa cho cô ta.
Cô ta nhướn mày, ngón tay nhanh chóng lục danh bạ, tốc độ lướt rất nhanh.
Chỉ nháy mắt, Mộ Dĩnh Nhi đã tìm được Trần Diễm An.
Bởi vì cho dù đã ly hôn, nhưng tên trong danh bạ của Trần Diễm An vẫn là vợ, ghi chú tên rõ ràng chưa từng thay đổi.
Ấn số điện thoại, cô ta gọi điện.
Lúc đầu, đối phương không nghe máy, âm thanh truyền tới là đang gọi, không nghe.
Nhưng Mộ Dĩnh Nhi không chịu thôi, tiếp tục gọi.
Cuối cùng, lần này đã gọi được, nhưng giọng điệu của Trần Diễm An rất không tốt, thậm chí có thể nói là bực bội: “Không phải đã cảnh cáo anh, không có chuyện gì đừng gọi điện cho tôi rồi sao, lẽ nào anh bây giờ ngay cả tiếng người cũng nghe không hiểu sao?”
Mộ Dĩnh Nhi mở loa ngoài, cho nên âm thanh rất lớn, Quý Hướng Không đứng ở bên cạnh cũng có thể nghe rõ, anh bây giờ mới biết, Mộ Dĩnh Nhi vậy lại gọi điện cho cô!
“Cô Trần, là tôi…” Mộ Dĩnh Nhi mở miệng nói: “Tôi có một chuyện muốn nói với cô, rất quan trọng.”
Giọng nói của Trần Diễm An rất lạnh lùng: “Cô sẽ có chuyện gì muốn nói với tôi?”
“Là như này…”
Mộ Dĩnh Nhi nhịn cáu, cũng không để tâm sự thái độ lạnh lùng và khinh thường đó của Trần Diễm An, tiếp tục mở miệng: “Các cổ đông
“Giúp anh ta sao? Tôi tại sao phải giúp anh ta? Lúc đầu khi anh ta cố chấp muốn cho tôi cổ phần, tình hình như này anh ta chắc chắn dự liệu được, là anh tạo thành loại cục diện như này, tôi giúp anh ta, ha ha, tôi là chưa tỉnh ngủ à?”
Khi Trần Diễm An nghe thấy giọng nói của Mộ Dĩnh Nhi thì tràn ngập sự chế giễu lạnh lùng.
“Lẽ nào cô nhẫn tâm nhìn anh ấy như vậy, Quý Thị anh ấy đã dùng biết bao tâm huyết, nếu cô trước đây yêu anh ấy sâu đậm, bây giờ sao lại tuyệt tình như vậy?”
“Giống như những gì cô nói, tôi trước kia yêu anh ta, đâu phải bây giờ, nếu là trước đây tôi ngược lại sẽ giúp anh ta, còn bây giờ, anh ta lụi bại cũng không liên quan tới tôi, nghe hiểu rồi chứ? Trần Diễm An tôi luôn tàn nhẫn, hết cách rồi.”
Mộ Dĩnh Nhi vô thức nhìn sang Quý Hướng Không, đôi mắt của anh u ám, thâm trầm.
“Cuộc điện thoại này là ai kêu cô gọi, bản thân cô, hay là Quý Hướng Không?” Trần Diễm An tiếp tục ép hỏi.
“Không liên quan tới Quý tổng, là tự tôi nhân lúc anh ấy không có mặt, lén dùng điện thoại của anh ấy để gọi.”
“Xem ra quan hệ của hai người thật sự không cạn, vậy thì cô thuận tiện nói với anh ta một tiếng, cổ phần để ở chỗ tôi đừng hòng nghĩ tới, tôi sẽ không trả cho anh ta, sống hay chết là chuyện của anh ta, hiểu chứ?”