CHƯƠNG 2210
“Khi nãy hút thuốc ở đại sảnh vô tình thấy cô đi vào đây, nhưng dáng vẻ của cô bây giờ, cô cảm thấy tôi có nên gọi cho cục cảnh sát không?”
Hạ Nhiên trừng anh: “Anh dám!”
“Sao lại không dám? Thân là cảnh sát, biết pháp phạm pháp, còn chụp ảnh nóng ở đây, chậc chậc…”
“Tôi không có chụp loại ảnh đó! Anh đừng có ngậm máu phun người, tôi chỉ đang chụp ảnh nghệ thuật thôi!”
Thẩm Trạch Hy không để ý đến cô, lẩm bẩm: “Có ai chụp hình nghệ thuật như thế không? Đây là lần đầu tiên tôi thấy đấy. Đúng rồi, số điện thoại của cục cảnh sát là bao nhiêu nhỉ?”
Nói xong, tay anh đã bắt đầu nhập dãy số, bây giờ chỉ còn thiếu một bước gọi đi thôi.
“Anh dừng lại cho tôi!” Hạ Nhiên vừa tức giận vừa lo lắng, trợn mắt nhìn anh.
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người cầu xin người khác như thế đấy!” Thẩm Trạch Hy nhún vai: “Nói thật, thái độ như vậy khiến tôi cảm thấy rất khó chịu!”
Hạ Nhiên nghiến răng, nghiến răng rồi lại nghiến răng, nén lại cơn tức trong bụng, sau đó nói: “Xin lỗi!”
“Bây giờ mới thấy dễ chịu hơn này.” Anh được lợi mà còn ra vẻ: “Về bệnh viện đi, còn nữa, nhớ kỹ sau này không được để bệnh viện gọi điện thoại cho tôi, biết chưa?”
“Đương nhiên là biết rồi!” Hạ Nhiên cất tiếng đáp lời, tức giận hừ một tiếng, cầm lấy áo sơ mi ở bên cạnh tuỳ tiện mặc vào…
Thẩm Trạch Hy đặt cho cô một cái tên là cô gái xui xẻo, chỉ cần gặp cô chắc chắn sẽ không có chuyện tốt, Hạ Nhiên cũng đặt cho anh một biệt danh là tên khốn đáng ghét, không có ai đáng ghét hơn tên khốn này nữa cả!
Thẩm Trạch Hy nâng mắt, nhấc chân đi về phía trước.
Hạ Nhiên vội vàng đi theo phía sau, còn chưa cài cẩn thận cúc trên áo sơ mi.
Hạ Nhiên mở cửa xe, ngồi vào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Vào khoảnh khắc cô ngồi vào, Thẩm Trạch Hy không biết vô tình hay cố ý nhìn thoáng qua ngực cô, sau đó lẩm bẩm một câu: “Đúng là có gì dùng nấy…”
Giọng nói không lớn không nhỏ, nhưng đủ để Hạ Nhiên nghe thấy rõ ràng: “Câu này của anh là có ý gì?”
“Một chuyện rất rõ ràng còn gì, cô biết bản thân ngực to, cho nên đi làm người mẫu chụp ảnh ngực, bộ ngự,c này đúng là rất đáng tiền, chậc chậc…” Thẩm Trạch Hy tựa người vào cửa, cất lời.
Khoé miệng Hạ Nhiên khẽ giật, có thể nhìn ra cô đang rất tức giận. Hạ Nhiên nhấc chân, đạp một phát vào người Thẩm Trạch Hy: “Sau này anh không được tuỳ tiện nói tới ngực của tôi nữa! Đây là ngực của tôi, không phải của anh! Hiểu chứ? Hơn nữa, ngực tôi to hay không liên quan gì đến anh! Ngực to cũng đâu có phạm tội, ai mà ngực bé như quả nho khô giống anh chứ!”
Thẩm Trạch Hy nhún vai: “Đúng là không liên quan gì, nhưng cô kích động thế làm gì?”
“Anh…” Hạ Nhiên cảm thấy người đàn ông này đúng là quá mặt dày.
“Đường đường là một nữ cảnh sát lại đi làm người mẫu ngực, tin tức này thật sự đủ để hot đấy.”
Hạ Nhiên nghiến răng, không muốn quan tâm đến anh nữa: “Xin anh đừng nói bậy nữa! Đừng sỉ nhục sự trong sạch của tôi, cũng không được tuỳ tiện phá hoại danh dự của tôi!”
Thẩm Trạch Hy không nhịn được cười khẽ, không ngừng xoay xâu chìa khoá trên ngón tay, tạo thành âm thanh lanh lảnh, anh nhắm mắt nói: “Nữ cảnh sát trong sạch, vậy bây giờ cô thề là cô chưa từng làm người mẫu ngực, nếu không sẽ bị trời đánh đi.”