Sau đó, quay người lại, lạnh lùng và mang theo sự tức giận nhìn chằm chằm vào Diệp Giai Nhi, tiện tay lấy tờ báo ném vào mặt cô, Tô Tình nói: “Giải thích rõ ràng cho tôi, chuyện này là như thế nào?”
Cô ngược lại không đoán sai, quả nhiên là vì chuyện này, hờ hững nói: “Chúng con là bạn bè, lần đó con uống say, cậu ấy chăm sóc con một đêm.
”
Nghe vậy, trong mắt Tô Tình đều là sự khinh thường, nhả ra hai từ: “Ai tin?”
“Con tin!” Thẩm Trạch Hy ngồi trên sô pha đã đứng dậy, mở miệng.
“Ở đây có phần con nói chuyện sao, yên lặng ở đó đi.
” Tô Tình trách cứ nhìn Thẩm Trạch Hy, sau đó quay sang Diệp Giai Nhi: “Nếu đã dùng đứa trẻ bám được vào Hoài Dương, gả vào nhà họ Thẩm, vậy thì có thể an phận một chút không? Cô không chịu được cô đơn như vậy sao?”
Sắc mặt của Diệp Giai Nhi rất thâm trầm, còn chưa lên tiếng, Thẩm Trạch Hy đã tức giận mở miệng: “Đủ rồi!”
“Đủ cái gì? Trạch Hy con có đọc bài báo đó không, nó cắm sừng anh của con như nào, rồi làm mất thể diện của nhà họ Thẩm chúng ta như nào?” Lời của Tô Tình rất là khó nghe.
Thẩm Trạch Hy thật sự không nghe nổi nữa, mở miệng, nói từng câu từng chữ: “Chị ấy không phải là người như vậy, con tin chị ấy, tin tức này chắc chắn là nhà báo viết linh tinh!”
“Con tin nó? Nhưng mẹ không tin nó, đã xảy ra chuyện như vậy, nó còn không biết thu liễm lại, con biết mẹ vừa nãy khi mẹ đến trường, nhìn thấy cái gì không?”
Lời nói của Tô Tình hơi khựng lại, mới nói: “Nó vậy mà còn ngồi chung với người đàn ông trên bài báo, hai người nói nói cười cười ăn cơm, có người phụ nữ nào có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Như này phải có da mặt dày cỡ nào mới có thể làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy chứ? Nếu ở thời cổ đại, con biết cái chờ đợi nó là cái gì không?”
“Đủ rồi! Con không muốn nghe thấy bất kỳ một câu mắng chửi chị ấy từ miệng của mẹ nữa, mẹ tốt nhất dừng lại đi, nếu không, con sẽ lập tức dẫn chị ấy đi!” Thẩm Trạch Hy cuối cùng cũng nổi giận, hai tay buông thõng bên người từ từ siết chặt lại.
Nghe vậy, cơ thể của Tô Tình không ngừng run rẩy, ngón tay ấn mạnh vào